Mặc dù Tưởng Tự không cảm thấy xu hướng tính dục là chuyện khó nói, nhưng cũng không đến mức vô duyên vô cớ thẳng thắn với Trì Việt ngay giữa giáo đường, vả lại Trì Nhuế Nhuế còn đang ở bên cạnh. Cậu trả lời: "Cậu không cho tôi biết, tôi cũng chẳng cho cậu hay, rất công bằng."
Trì Việt im lặng, ánh mắt lướt qua gương mặt của cậu. Tưởng Tự bỗng thấy chột dạ, nghiêng đầu không nhìn hắn nữa.
Đến khi lấy quạt đã hơn 6 giờ. Ba người ăn trưa muộn nên bây giờ mới thấy đói, định tìm đại một chỗ nào đó để ăn uống.
Ban đầu Kiều Hợp Nhất có đề cử cho Tưởng Tự một tiệm buffet thịt nướng, nghe nói rất ngon. Tưởng Tự không biết nó nằm ở đâu, bèn lấy điện thoại ra tìm thử, quả thật tìm thấy ngay hàng chấm điểm đầu tiên.
"Hai người ăn..."
Cậu nhấp vào xem thử, cửa tiệm có hai nhãn rất dễ thấy: nướng than, lửa trực tiếp . Vốn là hai nhãn rất bình thường ở các tiệm đồ nướng, nhưng Tưởng Tự cứng người trong nháy mắt. Cậu chợt nhớ đến vết sẹo trên người Trì Nhuế Nhuế. Cậu không nói tiếp, Trì Việt nghiêng đầu hỏi: "Ăn gì?" Tưởng Tự thoát khỏi ứng dụng điện thoại ngay lập tức, không để Trì Việt thấy. Cậu chỉ tiệm lẩu tự phục vụ trước mặt: "Ăn lẩu được không?" Thấy Trì Nhuế Nhuế vui vẻ gật đầu, Tưởng Tự thở phào một hơi. Ba người vào tiệm gọi cốt lẩu. Cùng nhau trải qua một ngày, có vẻ Trì Nhuế Nhuế cực kỳ thích Tưởng Tự, cứ đòi ngồi chung nói chuyện với cậu. Hai người kề sát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trang-sang-kho-gap-tu-loc/2768004/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.