Trì Học Lương bất ngờ xuất hiện khiến Tưởng Tự thấp thỏm không yên. Không rõ chuyện gì đã xảy ra trong hai ngày cậu vắng mặt, chỉ biết hôm đó sau khi gửi tin nhắn hỏi Trì Việt thì đối phương chỉ trả lời đơn giản "không sao", nhưng lại không cho cậu xuống nhà hắn ở tầng dưới.
Mấy hôm đó ông bà ngoại ở lại thành phố Ninh, ba mẹ phải đi làm nên có dặn dò cặn kẽ cậu phải chăm sóc ông bà đàng hoàng. Trì Việt vẫn đi làm thêm, đến mức Tưởng Tự mãi chẳng có thời gian gặp hắn.
Khi hai người gặp lại nhau cũng là lúc khai giảng.
Trì Việt vẫn đứng đợi cậu dưới tầng, chẳng tìm ra điều gì khác thường. Trên đường đi học, Tưởng Tự vội vàng hỏi han tình hình. Trì Việt trả lời: "Đổ bệnh, mẹ tớ đón ông ta qua đây."
Tưởng Tự chợt hốt hoảng, ngoảnh đầu hỏi hắn: "Ông ta có đánh cậu không?"
Trì Việt sững lại, ngoảnh đầu nhìn Tưởng Tự bên cạnh mình. Trông cậu rất căng thẳng, tay vô thức kéo quai cặp. Ngọn gió trên con đường đến trường lướt qua họ, cây long não dọc đường vẫn đứng sững lặng thinh.
"Tớ không muốn cậu bị như lần trước..." Tưởng Tự chạm tay lên thái dương Trì Việt: "Bị thương giống hôm sinh nhật."
"... Không đâu." Trì Việt an ủi Tưởng Tự bằng những lời Từ Thuyền đã nói mà ngay cả bản thân hắn cũng chẳng tin.
"Ông ta không uống rượu nữa."
Tưởng Tự thở phào nhưng chưa yên tâm, dặn dò Trì Việt: "Nhỡ ông ta lại động tay động chân thì cậu nhất định phải cho tớ biết."
Hiếm khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trang-sang-kho-gap-tu-loc/2768049/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.