Giờ này Trì Việt vừa về tới nhà chưa lâu.
Gần Tết, đủ loại thông tin công việc khiến hắn bận không kịp trở tay. Trì Việt chỉ vừa trả lời một khách hàng nước ngoài thì ngay giây tiếp theo, cái tên Tưởng Tự đã bật nhảy ra khiến hắn cứ ngỡ mình nhìn nhầm.
Trì Việt suy tư một chốc nhưng vẫn chưa hiểu Tưởng Tự muốn nói gì, bèn nhanh tay lẹ mắt gửi một dấu chấm hỏi.
Hắn có cảm giác nếu trả lời chậm một giây thì có khả năng Tưởng Tự sẽ thu hồi tin nhắn.
Nhắn xong, hắn xem lại tin nhắn Tưởng Tự đã gửi, cuối cùng cũng nhớ ra việc mà đối phương nói tới.
Thực ra từ khi Trì Học Lương không thể tiếp tục duy trì hình tượng "người cha người chồng tốt", Tưởng Tự cũng từng tới phòng y tế với Trì Việt, mua thuốc giúp hắn vài lần.
Nhưng thời điểm đó họ đã lên lớp 12, khoảng thời gian ấy cuộc sống và việc học rối ren hết lên, biết bao nhiêu chuyện đã bị chôn vùi một cách cố ý và lãng quên có chọn lọc. Chuyện mà Tưởng Tự nhắc lại lúc này chắc hẳn là lần đầu tiên Tưởng Tự đưa hắn đi bệnh viện vào hôm sinh nhật khi hắn trở về từ Thiệu Giang.
Hôm đó là lần đầu tiên hắn thấy Tưởng Tự khóc. Lúc khóc cậu không thốt thành tiếng, chỉ có đôi mắt đỏ hoe và dòng lệ lặng lẽ tuôn rơi.
Trì Việt rủ mắt, nhấp mở bàn phím chuẩn bị trả lời tin nhắn của đối phương.
Hắn gõ một câu "Có phải chuyện vào tối ngày sinh nhật của tôi không?" nhưng không gửi đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trang-sang-kho-gap-tu-loc/2768050/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.