Tưởng Tự không nói vậy chỉ để đánh trống lảng với Lâm Gia cho qua chuyện. Sắp được nghỉ Tết, anh lái xe từ thành phố Thân về thành phố Ninh rồi lại từ thành phố Ninh về quê, mất hơn năm tiếng đi đường, về tới nhà đương lúc chạng vạng.
Hai ngày nữa là ba mươi Tết, không khí Tết ngày càng rõ rệt, đâu đâu cũng một màu đỏ rực. Câu đối trên cửa căn biệt thự nhỏ ba tầng đã được thay mới, Tưởng Chính Hoa đang ngồi nhặt rau dưới giàn hoa tường vi trong sân.
Thấy Tưởng Tự về, Tưởng Chính Hoa "chà" một tiếng: "Con về vừa đúng giờ ăn cơm."
Tưởng Tự gọi "ba", bước tới định giúp. Tưởng Chính Hoa đuổi anh vào nhà: "Đi bưng đồ ăn phụ mẹ con đi."
Tưởng Tự chỉ đành vào nhà rửa tay, đúng lúc này Hứa Đình Nhu bưng cá hấp tương ra, anh bèn bước sang bưng giúp.
Hứa Đình Nhu nhướng mày bảo: "Năm nay con về sớm vậy."
"Dạ con được nghỉ sớm."
Ông bà ngoại đã hơn 70 tuổi nhưng vẫn khoẻ mạnh lắm, vẫn thích chiều chuộng Tưởng Tự, cứ đòi thịt sẵn ngỗng trong nhà. Sau rốt người đưa ra quyết định cuối vẫn là Hứa Đình Nhu. Cô nói với vẻ mất kiên nhẫn: "Thôi được rồi, nó nghỉ hơn mười ngày lận, Tết nhất mà bỏ đói nó được chắc."
Nói thì nói vậy chứ trước khi ngủ, Tưởng Tự lên lầu thì thấy phòng mình đã được quét tước sạch sẽ, mở cửa sổ cho thoáng, nhìn là biết chăn màn vừa được thay, rõ ràng Hứa Đình Nhu đã chuẩn bị sẵn đâu vào đó.
Hứa Đình Nhu nói không sai, anh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trang-sang-kho-gap-tu-loc/2768056/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.