Hắn hét lên một tiếng, mắt sáng như đuốc.
Tiếng hét ấy chấn động cả lồng n.g.ự.c ta, suýt chút nữa ta muốn hô to "Hay lắm!".
Niên Thập Ngũ nhào đến, quỳ sụp trước mặt hắn, liên tục dập đầu, âm thanh trầm nặng vang vọng trong phòng giam.
"Chủ tử, ngài khai ra đi… dù chỉ một cái tên cũng được… Danh sách này, ngoài ngài ra, chỉ có Thái tử biết. Tân hoàng không dám bức cung Thái tử, nhưng tra tấn ngài thì không chút kiêng dè!"
Hựu Niên nhìn hắn rất lâu.
Ta không thấy được ánh mắt của hắn, chỉ thấy ánh nến hắt lên bóng lưng, tạo thành một đường cong mờ nhạt.
Trước đây, dù chân hắn có đau đến đâu, chỉ cần ngồi thẳng dậy, lưng vẫn thẳng như cây tùng. Phong thái công tử thế gia đã thấm vào xương cốt, cho dù sa cơ thất thế cũng không đánh mất.
Nhưng bây giờ, lưng hắn cúi xuống.
Khi thuộc hạ cũ đến, khuyên hắn phản bội.
Hỉ công công chậc chậc hai tiếng, cười đến mức đôi mắt ti hí cong lại.
"Nô gia đây là phụng lệnh của Hoàng thượng mà đến. Thế tử gia không chịu phối hợp, làm khó nô gia quá, giờ phải làm sao đây?"
Lão ta nheo mắt, quét ánh nhìn xuống đôi chân thương tật của Hựu Niên, cười gian xảo.
"Nô gia chẳng đọc được mấy quyển sách, nhưng vẫn nghe người ta nói, đánh rắn phải đánh vào ba tấc, bắt người phải bóp trúng nhược điểm. Mà thế tử gia đây, nhược điểm cũng dễ tìm quá rồi còn gì."
Lão ta chậm rãi quay đầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trang-sang-nam-ay-trong-nguc-toi/2230812/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.