Lúc này, anh nhận ra tay mình đang đặt trên eo Phù Tô, chân còn vắt lên chân hắn. Nghĩ vài giây, anh chẳng biết nên rút tay hay chân trước.
“Coi tôi như cái chăn hả?” Phù Tô thở dài, giọng điệu mang theo chút bất lực.
“Cuộn chặt lấy tôi vậy luôn.”
“Chắc vậy,” Uông Tễ quyết định rút chân trước, vì vị trí này có phần khó xử. “Sợ anh giành với tôi.”
“Yên tâm đi, với kiểu này thì tôi giành không lại cậu đâu, tay chân kẹp chặt vậy mà.”
Uông Tễ cười xòa, rút tay lại, nằm thẳng ra: “Anh không phải nước không quen, sốt rồi hả? Sao thấy người nóng thế.”
Phù Tô chậm rãi đáp: “Sao không nghĩ là do cậu ôm lâu quá.”
Uông Tễ nhìn lên chiếc đèn chùm mờ ảo trong bóng tối: “Vậy cũng tốt, đang lạnh mà.”
“Ừ, vừa ấm vừa tiện.”
Giấc ngủ hôm đó rất sâu. Khi tỉnh dậy, bên cạnh đã trống không. Uông Tễ xoay người, ôm chăn nằm thêm một lát. Tiếng nước từ phòng tắm vọng ra, giúp anh bình ổn lại chút phản ứng sinh lý bình thường. Sau đó, anh bật dậy, chuẩn bị bắt đầu ngày mới.
Khi Uông Tễ rửa mặt xong và bước ra khỏi phòng tắm, Phù Tô đã thay đồ xong, đang quay lưng lại, chỉnh sửa cổ tay áo.
Áo sơ mi trắng, quần tây tối màu, đường cắt may tinh tế và chất liệu cao cấp, tất cả đều tôn lên bờ vai rộng, eo thon và đôi chân dài của hắn. Vốn dĩ Phù Tô đã có dáng người lý tưởng, nay lại thêm bộ trang phục chỉn chu khiến hắn càng thêm nổi bật.
Uông Tễ vốn là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tren-nui-co-chuyen-gi-uong-nha-nha/1527998/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.