Uông Duệ và chồng phải tranh thủ thay trang phục và chụp ảnh trước khi tiệc tối bắt đầu, nên nhiếp ảnh gia và Phù Tô chỉ kịp trao đổi vài câu trước khi quay lại công việc.
Trên bãi cỏ giờ chỉ còn lại Uông Tễ và Phù Tô. Hai người nhìn nhau một lúc, trong lòng Uông Tễ đầy ắp câu hỏi: Triển lãm gì nhỉ? Mình cứ tưởng anh ta chỉ chụp chơi, hóa ra không đơn giản như vậy. Cái “hóa ra là” kia là ý gì? Sao không để người ta nói hết câu chứ?
Nhưng hỏi quá nhiều thì lại như xâm phạm đời tư người khác. Uông Tễ kiềm chế, chỉ hỏi một câu: “Tài khoản gì thế? Anh ấy theo dõi, tôi cũng muốn theo dõi thử.”
Phù Tô hiếm khi có vẻ lảng tránh. Xung quanh đông người, hắn cất bước đi về phía trước.
Giờ thì Uông Tễ nhàn nhã bước theo sau hắn, vừa đi vừa đoán: “Weibo? Douyin?”
Nhìn xuống chiếc khuy măng sét trên cổ tay Phù Tô, anh đùa: “Đừng nói với tôi là anh khoe đồ hiệu trên Tiểu hồng thư đấy nhé.”
Phù Tô lắc đầu, bất đắc dĩ cười.
“Tài khoản gì thế?”
Nhớ lại câu nói đùa đêm hè hôm đó, hắn trả lời mà không ngoảnh lại: “Tài khoản đăng ảnh khỏa thân của tôi.”
Uông Tễ đi sau sửng sốt vài giây, rồi phá lên cười: “Tôi biết ngay mà. Tôi nói rồi, sao anh trẻ thế mà đã tự do tài chính, hóa ra còn làm thêm nghề tay trái.”
Phù Tô bỗng dưng dừng chân, xoay người lại. Hai người gần như suýt va vào nhau.
Ánh mắt hắn thoáng qua chút bất lực, nhưng lại pha lẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tren-nui-co-chuyen-gi-uong-nha-nha/1527997/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.