Khi Uông Dịch Dương lái xe đến trước cửa, Uông Tễ đang ngủ trưa trên lầu hai.
Ngày hè oi bức, mặt trời chói chang đổ xuống không gian một sức nóng hầm hập. Ai đi ra ngoài cũng trở về với cả người đầy mồ hôi. Uông Tễ gần đây chỉ chịu ló mặt ra khỏi nhà vào sáng sớm hoặc chiều tối để ghé qua mảnh vườn nhỏ hít thở không khí. Còn lại, anh gần như đóng kín mình trên lầu hai, đến cả bữa cơm cũng ăn qua loa cho xong.
Trong phòng khách tầng hai, điều hòa chạy đều, phả hơi lạnh ngập khắp không gian. Rèm cửa được kéo kín, ngăn ánh sáng gay gắt chiếu vào. Căn phòng tối mờ, chỉ đủ ánh sáng để nhận ra một người đang nằm trên sofa. Uông Tễ cuốn hờ một tấm chăn mỏng, nửa đắp trên eo, nửa kéo lê trên thảm. Bên cạnh anh, chiếc tay cầm chơi game nằm yên tĩnh.
Uông Dịch Dương thay giày, bước tới gần, cất tiếng: “Chà, anh hưởng thụ dữ ha!”
Nghe giọng nói quen thuộc, Uông Tễ trở mình. Tấm chăn mỏng tuột hẳn xuống đất. Anh lười biếng với tay nhặt lên, mắt vẫn còn lờ đờ mơ màng.
Nhìn rõ người trước mặt, hắn cất giọng khàn khàn: “Em mới từ trong nước bước ra hả?”
Uông Dịch Dương cả người ướt đẫm, áo dính sát vào người vì mồ hôi. Cậu ta lách tới dưới điều hòa, hứng luồng hơi lạnh: “Không, nhưng nhìn cái dáng này của em mà anh không bất ngờ hả? Lỡ em là người khác thì sao?”
Uông Tễ uể oải ngồi dậy, ngáp dài, rồi lười nhác đi về phía cửa sổ kéo rèm ra.
“Mỗi ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tren-nui-co-chuyen-gi-uong-nha-nha/1528024/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.