Bên ngoài quán nằm ngay mặt đường, tôi có chút lo lắng sẽ đụng phải người nhà họ Dương quay lại. Một bên vội vàng nhấc nắp lồ|\|g hấp, nhanh chóng nhét bánh bao vào túi, một bên căng thẳng nhìn ra ngoài.
Xui xẻo thay, đám đông vây quanh cái thân ảnh tự phụ kia lại đang ở phía bên kia phố, chậm rãi đi về phía tôi.
Phố xá ở Ô Y trấn chật hẹp, ngay cả hai chiếc xe con song song đi qua cũng vô cùng nguy hiểm. Hai bên phố có cấu trúc giống nhau, chỉ cách nhau một con sông không rộng không hẹp, bên trong thỉnh thoảng có vài con cá nhỏ bơi lượn.
Khoảng cách này cũng chẳng phải xa xôi gì. tôi vừa ngẩng đầu, đã rõ ràng thấy trên con phố đối diện có một thiếu niên ăn mặc sang quý đang nhìn qua đây.
Hắn hẳn là vô tình quét mắt qua tôi, chỉ cách nhau hai con đường và một con sông nhỏ. tôi nhìn thấy rõ khuôn mặt hắn—một khuôn mặt tôi chưa từng gặp bao giờ.
Có lẽ, chỉ có thể xuất hiện trên màn hình TV trong phòng ngủ của cậu mợ—nơi tôi chưa bao giờ được phép bước vào.
Chị họ nhà cậu từng lén giấu một tấm poster, nói rằng đó là minh tinh nàng thích nhất, là người có diện mạo đẹp đến mức được gọi là “nhan sắc thần tiên.” Chị chưa bao giờ cho tôi xem, nhưng tôi đã từng thấy thoáng qua khi chị khoe với bạn học. Đúng là rất đẹp trai.
Thế nhưng, khuôn mặt ấy—so với người đang đứng bên kia bờ sông—lại có vẻ kém xa.
Lạnh lùng mà xa cách, tinh xảo đến mức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/treo-cao/2358855/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.