Editor: Kẹo Mạch Nha
Vừa dứt tiếng, Lục Mộ Trầm trực tiếp thất thần, ngưng vài giây, mới lấy lại tinh thần, nói: "Không cần, thật sự trên người anh không có bị thương."
Anh nói xong, liền muốn đứng lên.
Tống Nhiễm đè anh lại, không cho anh đứng lên, nói: "Không bị thương cũng phải để em kiểm tra một chút, nếu không thì bây giờ đi bệnh viện với em."
Lục Mộ Trầm dừng lại, ngẩng đầu, ánh mắt thật sâu mà nhìn chằm chằm Tống Nhiễm.
Tống Nhiễm thúc giục anh: "Đừng bất động nữa, mau cởi áo đi."
"..." Lục Mộ Trầm trầm mặc vài giây, bỗng nhiên, giống như anh nghĩ đến cái gì đó, khóe miệng hơi cong lên, nhìn Tống Nhiễm trong mắt hiện lên vài phần ý cười ái muội, trong giọng nói có một tiếng cười nhẹ, nói: "Tống Nhiễm, em lại sột ruột như vậy à?"
Sốt ruột?
Sốt ruột cái gì?
Trong lúc nhất thời Tống Nhiễm không suy nghĩ cẩn thận, ngốc vài giây, sau đó mới phát hiện ra mình lại bị Lục Mộ Trầm trêu chọc.
Cô cắn môi, trừng mắt nhìn Lục Mộ Trầm một cái: "Đừng có mà chơi trò lưu manh! Mau cởi ra, cho em kiểm tra anh."
Nói xong, liền xoay người, đi tới cửa, bật đèn gắn trên trần nhà trong phòng lên.
Trong nháy mắt căn phòng sáng lên.
Bật đèn lên, lúc quay đầu lại, Lục Mộ Trầm còn ngồi ở mép giường không nhúc nhích.
Tống Nhiễm càng xác định trên người anh có thương tích, bỗng dưng trong lòng lại đau như thắt lại.
Lại đợi vài giây, thấy Lục Mộ Trầm vẫn bất động, Tống Nhiễm không khỏi hạ mi, đi nhanh đến chỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/treu-choc-vao-long-anh/757901/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.