Edit: BOSS
Hạ Vãn Tinh ngủ nướng đến tận thứ hai ngày hôm sau.
Lúc cô tỉnh giấc mặt trời đã lên cao, những tia nắng mặt trời chiếu qua khe hở của bức màn chiếu thẳng vào phòng ngủ, phô diễn từng dải ánh sáng.
Cô bỗng dưng ngồi lên trên giường, đưa điện thoại di động lên ngang tầm mắt, chỉ trong nháy mắt cơn buồn ngủ đã biến đi đâu mất.
Đã hơn 9 giờ rưỡi rồi, chết rồi chết rồi, hai nhà biên kịch vẫn đang chờ cô bắt đầu phần kịch bản của ngày hôm nay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hạ Vãn Tinh xốc chăn xuống giường, vừa đi đến phòng khách bỗng dưng nhìn thấy một người đang khoanh chân ngồi đọc sách trên sofa, cô ngẩn người, từng mảnh kí ức về tối qua chỉ trong một khắc đã ùa về trong tâm trí cô.
Cô gối đầu lên hõm vai anh, nghe tiếng trái tim anh đập liên hồi, cảm nhận sự run rẩy mà anh mang đến cho cô.
Anh nói: “Từng tấc trên cơ thể em bây giờ anh đã nắm rất rõ.”
Hạ Vãn Tinh nghe thấy câu này mà hai bên tai khẽ đỏ lên, cô xoa xoa lỗ tai, nhìn anh.
Trên người cô vẫn đang là chiếc áo sơ mi của anh, chiều dài cũng chỉ có thể che khuất được hai đùi, đôi chân dài cân đối lộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/treu-gheo-qua-muc/481662/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.