Tuy rằng Ngũ Sướng Nhiễm đã muốn đoán được là Trương Hiểu mạo danh của cô để viết tin tức kia, nhưng lúc này điều quan trọng nhất không phải là truy cứu trách nhiệm thuộc về ai mà là nghĩ làm cách nào để bình ổn chuyện này.
"Tin tức đưa ra kia không phải là thật, xin Trần tổng biên phát ra một bài báo làm sáng tỏ một chút." Vẻ mặt Ngũ Sướng Nhiễm không chút thay đổi nói xong, có loại như cấp trên phân phó, cả người tản ra một loại cao cao tại thượng, từ trong ra ngoài đều có vẻ uy nghi.
"Cái gì?" Trần Thiên kinh ngạc, trên mặt hiện lên dòng chữ "Nói đùa gì đó!". 'Ngu ngôn phỉ ngữ' dựa vào tin tức kia không chỉ có lượng tiêu thụ thẳng tắp tăng lên, hơn nữa cũng tăng sự chú ý. Giờ bảo hắn phát biểu công khai giải thích thanh minh, vậy không phải là nói cho người trong giới biết tạp chí của bọn họ vì cầu danh cầu lợi mà làm giả tin tức sao? Vậy từ nay về sau chẳng phải sẽ thành đối tượng bị người trong ngành giễu cợt? Độ đáng tin của tạp chí cũng sẽ tụt xuống? Làm ngành truyền thông, độ tin cậy là cực kỳ quan trọng, không có độ tin cậy, tòa soạn báo cũng sẽ không có ai thèm quan tâm. Hắn thân là tổng biên của tòa soạn, tuyệt không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
"Tin tức đó không phải tôi viết, tôi ở bên cạnh Cố Hân Mộng đã gần một tháng, phát hiện ra cô ấy và Đồng Dao cũng không phải loại quan hệ như Trần tổng biên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trien-mien-tinh-kiep/245515/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.