Hơi thở nóng rẫy phả lên mặt Tô Kiến Thanh. Chưa bao giờ cô ở gần anh đến vậy, gần đến mức có thể nhìn rõ đôi mắt anh.
Kỳ Chính Hàn rủ mắt, chóp mũi chạm vào cô. Môi mỏng của anh lướt qua khóe môi mềm ướt, chút ngứa ngáy nhẹ nhàng khiến cô run lên trong lòng anh.
Một bàn tay rắn rỏi đặt trên eo, đỡ lấy thân thể mềm nhũn của cô.
Nhưng anh vẫn chưa thỏa mãn, chưa đủ.
Một lần nữa anh xâm chiếm đôi môi ấy, mềm mại, ngọt ngào, mỗi lần nếm thử lại càng khiến người ta khát khao hơn.
Tô Kiến Thanh ngoan ngoãn nhắm mắt.
Hơi nóng cuộn trào, cô bị anh nhấn chìm.
Giữa lúc củi khô bốc lửa, chẳng ai để ý đến cái trán bóng loáng đang áp sát vào cửa kính xe. Mãi đến khi một giọng trẻ con lanh lảnh vang lên, chấn động cả con hẻm.
“Mẹ ơi! Có người hôn nhau trong xe kìa!”
Tô Kiến Thanh giật mình hét lên, tìm chỗ trốn theo bản năng. Cô vội vã rúc xuống, vùi mặt vào lòng anh, thân thể hơi run rẩy.
Kỳ Chính Hàn liếc ra ngoài qua khe cửa kính, nhìn đứa nhóc nghịch ngợm kia. Tiếng chân lộp cộp vang vọng một lúc lâu rồi mới xa dần về cuối con đường. Một lát sau, bên ngoài chỉ còn lại tiếng gió lạnh gào thét.
Anh vỗ nhẹ lên vai cô: “Đi mất rồi.”
Cô không động đậy.
Anh nhéo vành tai nóng ran của cô: “Dậy đi.”
Cô vẫn bất động, nhưng đã bình tĩnh hơn và không còn run rẩy nữa. Nằm trong lòng anh, nhìn cô chẳng khác gì một chú thỏ con hoảng hốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-choi-duoi-anh-trang-hoai-nam-tieu-son/2724470/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.