Tùy Ngọc từ nhỏ đã được nuông chiều như công chúa, gặp phải tình huống kiểu này khó tránh khỏi cảm giác muốn rủa xả trong lòng, lớn từng này rồi, hiếm khi mới gặp được một người đàn ông vô duyên đến thế. Nhưng nghĩ đến việc anh chàng cũng có chút nhan sắc, cô ấy đành nhẫn nhịn, kiềm chế không để mình trợn trắng mắt. Cô ấy ngồi xuống bên cạnh anh, tiện tay kéo váy dài sang một bên.
“Một mình nhảy thì kỳ lắm.”
Kỳ Chính Hàn vẫn chăm chú nhìn điện thoại, lướt đến một bình luận nổi bật: [Cũng đâu có động tác thân mật gì, nhìn qua chỉ như bạn bè tụ tập thôi mà, đám tài khoản marketing đúng là chán quá.]
Anh lại quay lại xem mấy bức ảnh chụp trước cửa tiệm hoa, âm thầm tán đồng.
Rồi anh phóng to bức ảnh, nhìn chằm chằm vào bó hoa trong tay Tô Kiến Thanh, người theo đuổi cô cũng chẳng có chiêu trò gì mới, toàn dùng lại mấy mánh khóe cũ rích mà anh đã chơi chán.
Tâm trạng anh rốt cuộc cũng dễ chịu hơn đôi chút, thu điện thoại lại.
Bên cạnh, cô gái ngậm một miếng hoa quả, đôi mắt long lanh nhìn anh. Cặp môi đỏ mọng bao lấy miếng xoài ướt át, đối diện với anh, Tùy Ngọc nở nụ cười ngọt ngào, gương mặt hiện rõ vẻ si mê: “Nhìn anh cũng ra dáng này nọ lắm.”
Kỳ Chính Hàn mỉm cười gượng gạo, thả lỏng người, lười biếng tựa vào lưng ghế. Đã quá lâu không ở riêng với phụ nữ, anh phát hiện ra mình gần như đánh mất khả năng tán tỉnh.
Dù vậy, với kinh nghiệm nhìn người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-choi-duoi-anh-trang-hoai-nam-tieu-son/2724513/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.