An Na đi theo Tống nữ sĩ ra sau sân khấu để lấy tư liệu ý tưởng thời trang về năm bộ triều phục của bà, sau đó quay lại một lúc rồi xin phép vợ chồng Tống nữ sĩ ra về.
Tống nữ sĩ đích thân tiễn cô ra đến cửa, hỏi có cần mình gọi tài xế đưa cô về không, An Na uyển chuyển từ chối.
– Vừa hay em về, để em đưa cô ấy về cho.
Đúng lúc Phạm Minh kia cầm áo khoác đi ra.
– Được, vậy chị giao An Na cho em. Em phụ trách đưa cô ấy về an toàn nhé.
Tống nữ sĩ cười nói, tạm biệt An Na rồi quay trở lại.
An Na ra khỏi cổng lớn của nhà hàng Maxim, Phạm Minh bước theo sau.
– Xe tôi để bên kia, hơn trăm mét, chúng ta qua đó nhé? Hay là em ở đây chờ. – Phạm Minh ân cần.
– Phạm tiên sinh không cần đâu ạ. – An Na mỉm cười, – Vẫn chưa quá muộn, tôi đi xe buýt hoặc taxi cũng được ạ.
– Đừng khách sáo. – Phạm Minh kiên quyết, – Cứ để tôi đưa em về. Tôi đã đồng ý với chị Tống rồi. Còn nữa, đừng có Phạm tiên sinh gì cả, cứ gọi Phạm Minh là được. Tôi biết mọi người đi nước ngoài, nhưng xưng hô tiên sinh nghe không được tự nhiên.
An Na làm như không nghe thấy.
– Thật sự không cần đâu ạ Phạm tiên sinh, taxi tới rồi, tôi đi trước. Tạm biệt.
Một chiếc taxi đỗ bên lề đường, An Na bước nhanh tới đó, lên xe. Chiếc xe lăn bánh.
Phạm Minh có vẻ ngạc nhiên, đuổi theo vài bước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-30-nam-truoc/286461/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.