Đúng vậy, anh ta bị Lận Xuyên mở miệng là con gái lớn ảnh hưởng, cũng cảm thấy đứa bé trong bụng nhà bọn họ có khả năng là con gái.
Nếu không vì sao trên bàn nhỏ để đồ dùng của đứa bé ở bên cạnh đều là hoa, ngay cả đồ mặc cũng là một ít váy.
Tô Tô nhìn theo ánh mắt anh ta thì biết đồ vật mình thu dọn có chút hấp dẫn ánh mắt người khác, vội vàng ôm lên nói: "Tôi vốn định đi giặt, hôm nay cứ để đó trước. Chuyện đó, hai người cứ bận việc của mình đi, tôi đi ra ngoài đọc sách một lát."
Hiện giờ bên ngoài thời tiết rất tốt, rất thích hợp phơi nắng bổ sung canxi.
Thường Dược Tiến nắm chặt quần, nhưng mà Lan Xuyên ở bên cạnh nói: "Nhìn cái gì, nhanh chóng làm một lần những món ăn anh học được đi, đừng lãng phí lương thực."
"Được rồi." Có thể mua được những đồ ăn này cũng không dễ dàng, anh ta nhất định phải dụng tâm mới được.
Tô Tô cầm lấy một cái ghế dựa ngồi dưới tàng cây, gió nhẹ thổi đọc sách khỏi phải nói thoải mái cỡ nào, thoải mái đến mức cô suýt nữa ngủ mất.
Đột nhiên, cô nghe thấy trong phòng bếp nhà mình truyền ra âm thanh kỳ lạ rất to. Cô bị dọa lập tức ngôi thắng, có chút ngây ngốc nghĩ tới tiếng súng và tiếng nổ mạnh lúc trước, con mẹ nó chẳng lẽ thật sự làm nổ phòng bếp của cô sao?
Một tay đỡ eo mình chạy vào trong nhà, thì thấy Lận Xuyên đẩy cửa sổ ra, bên trong có khói đen cuồn cuộn trào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thap-nien-70-ga-cho-nam-xung-xui-xeo/2085822/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.