Editor: Nguyên Mạc
Nhỏ đáng giận (Giang Vãn): Không vui...!
Hoa nhỏ ủ rũ cụp đuôi.Jpg
Bắc Hòe nhìn chằm chằm vào nhãn dán này khoảng mười giây.
Vốn định lướt qua, nhưng ngón tay lại chập chạp không chịu nhúc nhích.
Thậm chí không kìm được suy nghĩ trong lòng nguyên nhân tại sao cô không vui.
Xảy ra tranh chấp với người khác? Buổi luyện tập không thuận lợi? Hay là một nguyên nhân khác?
Cô ấy biết Giang Vãn đã đăng ký tham gia bữa tiệc chào mừng người mới.
Vì muốn hoàn thành tiết mục tốt nên chỉ cần các nữ sinh có thời gian liền chạy đến phòng luyện múa, có đôi khi còn xin nghỉ những tiết không quan trọng để tập.
Bình thường cô ấy thỉnh thỏang có hứng thú đi học vài tiết trên lớp nhưng Giang Vãn xin nghỉ; mà khi Giang Vãn lên lớp, cô ấy lại không đi.
Trong khoảng thời gian này hầu như các cô không chạm mặt nhau lần nào.
Ban đầu Bắc Hòe còn cảm thấy khá ổn, cô ấy ghét bị người khác điều khiển cảm xúc, nhưng giờ cô ấy đã dần trở lại quỹ đạo trước đây.
Cô ấy và Giang Vãn chú định là hai đường thẳng song song, vĩnh viễn sẽ không có ngày giao nhau.
Nhưng thật kỳ lạ, khi cô ấy đang ngồi trong lớp nhìn chỗ trống trước mặt, trong lòng không khỏi nghĩ đến Giang Vãn.
Cô luôn ngồi thẳng lưng, như thể không gì có thể đè bẹp được cô.
Lúc ngồi tụ tập trong hộp đêm, nghe một nhóm người quỷ khóc sói gào, cô ấy sẽ hoảng thần nghĩ đến ngày trên sân thượng.
Thiếu nữ đứng dưới ánh mặt trời, nâng chân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-lai-thoi-nien-thieu-cua-lao-ba/784256/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.