Cố Tiêu cười hôn môi cậu một chút, nói: “Ăn cơm xong rồi tính.”
Nói đến đây, hai người chợt nghe thấy có người đi lên lầu, tiếng bước chân đã đến cửa phòng. Trương Tư Nghị hốt hoảng vội vàng đẩy Cố Tiêu ra, ngồi dậy.
“Tư Tư à, cháu ở trong phòng sao? Bạn cháu có kiêng ăn gì không?” Hóa ra là dì giúp việc trong nhà, chỉ đứng trước cửa hỏi câu này, nhận được đáp án liền rời đi.
Sợ bóng sợ gió một trận, Trương Tư Nghị vuốt ngực đứng dậy khóa cửa, không còn dám náo loạn với Cố Tiêu.
Cố Tiêu hỏi Trương Tư Nghị có ảnh chụp khi còn bé không, trước đó bị Trương Tư Nghị nhìn thấy các loại ảnh chụp lịch sử đen tối ở nhà họ Cố, anh vẫn luôn nhớ đến nhà họ Trương phải xem bộ dáng thuở nhỏ của cậu.
“Có ạ!” Trương Tư Nghị không ngần ngại khoe khoang bức ảnh quá khứ với người ta. Thuở ấu thơ cậu vốn rất đáng yêu, không có vẻ “Gánh nặng nam thần” như Cố Tiêu. Cậu nghe xong Cố Tiêu nói liền lập tức đến ngăn tủ tìm kiếm.
Không ngờ vừa mở cửa tủ, một chồng sách lộn xộn chưa được phân loại “Bình bịch” từ bên trong rơi ra!
Vẻ mặt Trương Tư Nghị hoảng hốt, cậu định đi đến ngăn cản nhưng không kịp.
Cố Tiêu nhìn chằm chằm từng quyển sách có trang bìa sặc sỡ trên mặt đất, tên sách in rất rõ ràng, khuôn mặt anh ngạc nhiên: “Bị trai thẳng phòng kế bên bẻ cong... làm sao giờ? Cái này là thứ gì? Sách của em?”
Trương Tư Nghị vỗ trán, thật sự không thể giải thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ly-kien-truc-su/2383424/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.