Tống Kiến Chi thiếu chút nữa là đưa đũa cho Minh Tự.
Minh Tự tỷ tỷ còn chưa ăn.
May mà Minh Tự dừng một chút, nể tình mà cầm đũa lên ăn.
Tống Kiến Chi thấy thành công, quay đầu nhìn về phía Hồ Phàm, híp mắt nói: "Hồ lão, kịch bản của ngài thật sự rất xuất sắc, lấy được kịch bản tôi xem suốt một ngày, còn chưa xem xong."
Hồ Phàm nói: "Vậy kịch bản ở chỗ của cô sao? Tôi lại nói đứa nhỏ Kiến Nhân kia thường không chú ý đến việc này, sao lại đột nhiên tìm tôi muốn xem kịch bản."
Nói lời này, Hồ Phàm nhìn Tống Kiến Chi, “Cô muốn diễn sao?”
Tống Kiến Chi rất tự mình hiểu lấy nói: “Không có không có, tôi không biết diễn. Người ngoài nghề như tôi chỉ muốn xem náo nhiệt một chút thôi."
Tống Kiến Chi rất thích nói chuyện với lão nhân, không tự giác được biểu lộ ra vẻ ngây thơ, tuy dung mạo vũ mị nhưng ánh mắt trong veo, thoạt nhìn khí chất bức người.
Đặc biệt là trong bối cảnh phong cách tương tự của Kiều Hâm phụ trợ.
Hồ Phàm trầm ngâm, cẩn thận nhìn Tống Kiến Chi, rồi lại nhìn Kiều Hâm.
Kiều Hâm siết chặt bàn tay đang cầm thìa.
Lão già này sẽ không muốn Tống Kiến Chi đóng vai nữ chính hai đấy chứ!
May mà Hồ Phàm không nói vấn đề này thêm, hắn nói chuyện với Minh Tự về những nữ diễn viên từng đóng phim của hắn, Minh Tự thuộc như lòng bàn tay, còn có thể thảo luận về hình tượng nhân vật so với nguyên tác, nhìn ra được là thật sự yêu thích tác phẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-ban-tay-vang-cua-tinh-dich-anh-hau/2531802/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.