Trong hai ngày này, quá trình quay những phần quan trọng liên quan đến bước ngoặt, diễn xuất của diễn viên rất quan trọng, sau khi quay xong trong ngày, buổi tối sẽ giảng diễn phân cảnh của ngày hôm sau, cơm tối của bọn họ đều trực tiếp đưa đến phòng.
Tống Kiến Chi một mình ăn xong, trò chuyện video với Tống Kiến Nhân để báo rằng nàng vẫn bình an.
Lời mời video nhanh chóng được kết nối.
Tống Kiến Chi cong môi cười nói: “Chị.”
Nàng nhìn kỹ một chút, hình như Tống Kiến Nhân vẫn còn ở văn phòng, “Hôm nay chị tăng ca sao?”
Điện thoại của Tống Kiến Nhân dựa vào vật trang trí trên bàn, cô ký xong, ra hiệu cho thư ký mang đi, đậy nắp bút lại, để sang một bên, tháo kính gọng vàng xuống, nói: “Ừm, công ty còn rất nhiều việc."
Cô nói ngắn gọn xong, lại cẩn thận nhìn biểu cảm của Tống Kiến Chi, "Quầng thâm còn chưa biến mất."
Trên màn hình, Tống Kiến Chi vươn ngón tay dụi mắt, nhăn mũi nói: "Một chốc không thể khôi phục được, mấy ngày nay em ngủ rất ngon."
Tống Kiến Nhân gật đầu, ngửa người ra sau, khoanh tay trên bàn, nói: "Thế nào rồi?"
Diệp Tử Tình đã đơn giản giải thích cho cô, nhưng cô vẫn muốn nghe suy nghĩ của Tống Kiến Chi.
Tống Kiến Chi ôm gối vào trong ngực, tóc xõa ra sau lưng, lông mi dày tự nhiên, không trang điểm cũng tự mang kẻ mắt, môi hơi nhếch lên, nhìn như búp bê thanh tú kiều mị.
Tống Kiến Nhân không có tâm tình tốt khi nghĩ tới em gái của mình vừa mới về nước đã bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-ban-tay-vang-cua-tinh-dich-anh-hau/2531836/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.