Minh Tự nắm chặt bát trong tay, canh cá nóng bỏng, xuyên qua bát mỏng nóng tới lòng bàn tay.
Cô liếc nhìn Triệu Thiên Đóa, ngồi xuống, đặt canh cá trước mặt.
"Mọi người ăn đi." Bối Hải dẫn đầu phá vỡ im lặng, hô.
Triệu Thiên Đóa dùng đũa gắp đồ ăn cho Tống Kiến Chi: "Nào."
"A, để tôi tự làm."
"Cái này không cay, cậu có thể ăn nhiều một chút."
Triệu Thiên Đóa gắp thêm một ít món chay cho nàng, rất chu đáo và săn sóc, Tống Kiến Chi vội vàng bưng bát lên nhận lấy.
Mọi người bắt đầu động đũa, Triệu Thiên Đóa cũng không làm gì nữa, Tống Kiến Chi lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, cầm đũa bắt đầu ăn.
Nàng có chút luống cuống, đột nhiên quan tâm như vậy là thế nào, con gái quốc dân bình dị dễ gần như vậy sao?
Quả thực có thể nói là quen thuộc.
Chính mình cũng vừa mới gặp nàng ấy, chính mình lại không phải là bạn của nàng ấy, không phải Minh Tự mới là--
Tống Kiến Chi nghĩ đến đây, trộm nhìn Minh Tự, ở bàn ăn dùng ánh mắt cố gắng hỏi "Đây là chuyện gì vậy".
Không nghĩ tới lại đối diện với một đôi mắt bị bao phủ một tầng âm u, giống như có sương mù trên hồ, nhìn không rõ, vẻ mặt Minh Tự cũng nhàn nhạt, che giấu mọi cảm xúc.
Ngay lập tức, trong lúc trao đổi ánh mắt ngắn ngủi này, Minh Tự đã chủ động dời mắt đi.
Có cái gì đó không đúng.
Tống Kiến Chi nhạy cảm cảm giác được trạng thái Minh Tự không đúng, trước giờ cô chưa bao giờ lãnh đạm như vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-ban-tay-vang-cua-tinh-dich-anh-hau/2531856/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.