Tống Uyển Dịch xem phim xem đến mê mẩn, còn không quên vỗ tay cổ vũ: “Hạ Hạ giỏi lắm!”
[A a a a a editor lại có tư liệu sống!]
[Mù mắt tôi rồi, nổ tung tại chỗ ~]
[Sao cô Quý có vẻ bất ngờ thế nhỉ? Chẳng lẽ bình thường Hạ Lâm Hạ rất ít khi chủ động hôn cô ấy sao?]
[Ha ha ha ha ha ha vẻ mặt hưởng thụ của Hạ Lâm Hạ là thế nào đây?]
[Khóc thét, bách hợp thơm thế, mù mất thôi]
[Ngọt quá ngọt, quá quá ngọt]
[Không đủ, muốn xem hôn môi! Có thể đi sâu hơn một chút không?]
“Tiểu Quý, em muốn chơi không?” Phương Thu Song cảm thấy cảnh vừa rồi không phải chuyện gì to tát, chỉ thấy Quý Phùng Tuyết vẫn giữ bài nên mới có câu hỏi này.
Quý Phùng Tuyết lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn bài, giật giật ngón tay, nói: “Vâng, chúng tôi đổi người.”
“Tại sao chứ?” Hạ Lâm Hạ nói: “Tôi còn muốn chơi mà.”
“Kỹ thuật cùi bắp, cô muốn thua tiếp sao?”
“Vậy chị đảm bảo có thể thắng được à?”
Quý Phùng Tuyết nhướng mày: “Ít nhất cũng không thua thảm hại hơn cô.”
Hạ Lâm Hạ cân nhắc thiệt hơn, cuối cùng quyết định thoái vị nhường ngôi, sợ rằng nếu lại thua, mức phạt sẽ càng quá đáng.
Cô nhích đến bên cạnh, nhìn Quý Phùng Tuyết lưu loát xếp bài, tầm mắt không nhịn được liếc qua gò má chị.
Thật ra khuôn mặt của Quý Phùng Tuyết rất đặc biệt, mũi cao thẳng, lông mày thanh mảnh, thoạt nhìn thì không có vẻ gì là lộng lẫy vô song, nhưng càng nhìn càng thu hút, đặc biệt là sườn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-cap-doi-hop-dong-voi-doi-thu-khong-doi-troi-chung/1383410/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.