Mặc dù thời tiết bên ngoài rất lạnh nhưng mọi người trong nhà hoàn toàn không cảm thấy lạnh, thậm chí còn bị hai người này làm ngấy đến mức muốn ra ngoài ăn tuyết cho mát lòng mát dạ.
Hạ Lâm Hạ đã chứng minh bằng hành động thực tế rằng chỉ cần mình không xấu hổ thì chính người khác mới phải xấu hổ.
Cô hờ hững nói: “Chị Quý, chị đừng chạy tới chạy lui nữa, đến đây sưởi ấm đi.”
Quý Phùng Tuyết nói: “Hết chỗ ngồi rồi.”
“Tới đây, chỗ này em sẽ luôn giữ lại vì chị.” Hạ Lâm Hạ vỗ vỗ bắp đùi.
Quý Phùng Tuyết bóp trán: “...”
Mọi người:... ¥%#%*… =. =#
Khâu Tinh Châu bẻ khớp ngón tay: “Em có biết kết quả của những kẻ thích đu đưa nhau trước mặt người khác là thế nào không?”
“Biết chứ.” Hạ Lâm Hạ nói, “Là sẽ kết hôn.”
“...” Khâu Tinh Châu vốn định nói Quý Phùng Tuyết mặc kệ cô, thế mà vừa quay đầu lại, được rồi, cái nụ cười dung túng cưng chiều này của cô Quý, quả nhiên là người một nhà.
Còn cái bộ dạng có da mà không có mặt mũi này của Hạ Lâm Hạ chắc cũng do được cưng chiều mà ra.
Đậu, còn cảm thấy ghen tị là thế nào chứ?
Những cẩu độc thân ở đây đều cùng chung một nỗi niềm, trời đông giá rét như vậy cũng muốn được người yêu ôm hôn, cũng muốn được ngồi lên đùi mà!
Nghỉ ngơi không được bao lâu, mọi người đã bị đạo diễn gọi đi, tất cả ngồi vào xe lên đường chạy ra ngoài, hôm nay là ngày quay ngoại cảnh.
Hạ Lâm Hạ và Quý Phùng Tuyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-cap-doi-hop-dong-voi-doi-thu-khong-doi-troi-chung/1383470/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.