"Anh Lam, vậy chúng ta để bọn họ ở đây sao?" Viễn Minh vừa nhìn đám tù nhân vừa hỏi.
"Ừm, dù sao bọn họ cũng không muốn được giúp đỡ." tôi thoáng thở dài, có vẻ như nếu ở lại nơi này lâu thì sẽ bị cuộc sống ở đây đồng hóa, không hổ là cánh cổng hạng L.
Không như thế giới đã sụp đổ của Phế tích thành phố Eutopia, Lâu đài Vua Quỷ Dâʍ ɖu͙ƈ là một thế giới hoàn hảo và tiềm năng, có thể đã thành công trong trò chơi sinh tồn không chừng.
Việc xuất hiện cánh cổng xuyên qua lâu đài này có lẽ chỉ là sự tình cờ không đáng có.
Có thể do sự ảnh hưởng của nhân vật chính Viễn Minh, cũng có thể do...!tôi?
Aizz, thôi kệ đi.
Phải sống sót trước đã!
Lần này, tôi chủ động mở cánh cửa tiếp theo, không thể cứ để Viễn Minh làm kẻ mở cửa thử nghiệm mãi được.
Đây là...
Căn phòng này chứa rất nhiều tượng vàng loài quỷ Succubus và Incubus, nó sống động hệt như người thật, tỏa ra sự mê hoặc dị thường.
Nhưng âm thanh kỳ quái lập tức thu hút sự chú ý của tôi.
Ừm...!âm thanh xấu hổ...!đó là giọng rêи ɾỉ của một cô gái đang làʍ ŧìиɦ.
"Kiều My?" Viễn Minh lập tức nhận ra thanh âm đó là của ai.
Đúng rồi, đồng đội của chúng tôi, Kiều My, là một trong số ít người là thợ săn.
Cô ấy sở hữu kỹ năng dịch chuyển vết thương, nó khá hữu dụng nếu dịch chuyển vết thương từ chỗ chí mạng sang nơi khác.
"Tới nhìn thử xem, biết đâu có thể cứu được Kiều My." tôi mở lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-thanh-omega-trong-tieu-thuyet-sinh-ton/466363/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.