Phó Đông Thăng cũng không ngại phiền phức, ông ấy nhanh chóng thu dọn xong, sau đó dẫn Khương Chi cùng đi ra khỏi phòng làm việc.
Phó Đông Thăng nói: “Cô đợi một lát, tôi đi thông báo cho biên tập viên một tiếng đã.”
Khương Chi gật đầu, có xe tiện đường là chuyện tốt.
Cô đứng ở cửa nhà xuất bản chờ không bao lâu, thì có một nhóm người từ trên lầu đi xuống.
Người dẫn đầu là một cô gái trẻ tuổi, còn là một người quen nhưng không thân thiết, Trương Nhân.
Cô ta vẫn ăn mặc rất thời trang, đeo khăn choàng, tóc ngắn ngang vai, nhìn có vẻ rất cao ngạo.
Khương Chi nhớ cha cô ta là bác sĩ Trương của trung tâm y tế trấn Đại Danh, hơn nữa dường như cô ta có chút tình cảm với Thi Liên Chu, đáng tiếc, cuối cùng người Thi Liên Chu cưới không phải là cô ta.
Trong lúc suy tư, đoàn người đã đi đến trước mặt Khương Chi.
Trương Nhân vừa nhìn thấy Khương Chi liền ngẩn người, kinh ngạc nói: “Đồng chí Khương, sao cô lại ở đây vậy?”
Phó Đông Thăng cũng có chút giật mình: “Ôi? Biên tập Trương quen với Tiểu Khương à?”
“Tiểu Khương?”
“Tiểu Khương?”
Người phụ nữ trung niên đứng cạnh Trương Nhân hơi ngạc nhiên, bà ấy và Trương Nhân đồng thời thốt lên một câu.
“Đông Tử, em nói xem, tác giả ‘Đại Thần’ mà em nói chính là đồng chí Khương à?” Phó Đông Mai nhìn Khương Chi từ trên xuống dưới, sắc mặt hơi kỳ lạ, giống như bà ấy không ngờ rằng tác giả của truyện《 Anh Hùng Xạ Điêu 》 lại là một cô gái trẻ tuổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-80-tro-thanh-nu-phu-ban-con-doi-luong-thuc/2520049/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.