Khương Chi đi được khoảng 3-4 m nữa thì đột nhiên nghe được một âm thanh khóc nức nở cực nhỏ, trái tim cô như thắt lại, trong lòng cảm thấy căng thẳng, bước chân cũng nhanh hơn, rất nhanh đã nhìn thấy một chiếc tủ lớn dạng đứng ở trong phòng khách, tiếng khóc phát ra từ trong cái tủ này.
Cô cũng không quan tâm liệu có bị Vương Tông Phường và Thái Nhiên phát hiện ra hay không, lập tức mở cửa tủ ra!
Khương Chi nhìn Hổ Tử đang cuộn tròn trong góc tủ, thân hình mảnh khảnh khẽ run lên, trong ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ.
Ánh sáng đột ngột khiến cho Hổ Tử bất giác nhắm mắt lại.
Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cậu bé trắng như tuyết, hai mắt nhắm chặt, nhưng nước mắt vẫn không ngừng rơi, hàng lông mi dài dính đầy nước mắt, cả người run rẩy, cậu bé cắn chặt môi, m.á.u nơi khóe miệng rỉ ra, tất cả đều thể hiện sự sợ hãi của cậu bé.
Tuy nhiên, điều khiển Khương Chi càng thêm tức giận chính là những vết bầm tím trên khuôn mặt nhỏ nhắn vì bị đánh của cậu bé.
Trong lòng Khương Chi đau xót, nhẹ nhàng thở ra, nói: “Hổ Tử, không sợ, mẹ đến rồi.”
Hổ Tử nghe được giọng nói dịu dàng bên tai thì cậu còn tưởng rằng bản thân đang gặp ảo giác, nước mắt càng rơi nhiều hơn, tại sao lúc cậu sắp c.h.ế.t rồi lại không nghĩ đến lão Cận, mà lại là người mẹ ‘độc ác’ kia của mình chứ?
Ngay lúc Khương Chi đang định vươn tay cởi dây trói cho cậu nhóc thì cửa trong phòng ngủ ‘rầm’ một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-80-tro-thanh-nu-phu-ban-con-doi-luong-thuc/2520304/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.