Phương pháp treo đầu có kết quả không tệ.Lúc tiếng chó sủa ở bên ngoài ngừng lại thì cuối cùng Nhị Nha cũng học thuộc được ba mươi sáu chữ.Tạ Kiều cũng buồn ngủ muốn chết, cố gắng chống tinh thần cởi dây vải ra cho cô bé, nói: "Ngày mai sẽ phải viết chính tả, mẹ đề nghị con sao chép, viết chừng trăm lần thì nhất định có thể nhớ."Nhị Nha đã buồn ngủ không chịu nổi, lúc tóc cô bé được giải phóng thì liền gục xuống bàn, trong chốc lát đã vang lên tiếng ngáy khò khò nho nhỏ.Tạ Kiều thở dài, nghĩ đến với cái dáng vẻ mệt mỏi này thì có lẽ căn bản không nghe lọt tai nhiệm vụ ngày mai.Cô đứng dậy ôm cô bé lên giường, vừa muốn nói nhiệm vụ sáng mai cho anh Vinh nghe để anh Vinh chuyển đạt lại, đến lúc đó cô từ trong huyện trở về kiểm tra Nhị Nha, không có kết quả tốt thì cô bé sẽ giống như hôm nay, chịu roi.Màn đêm trốn đi, ánh sáng mặt trời dâng lên.Giọt sương của đêm qua mang theo lạnh lẽo bị hơi nóng của khí trời triệt tiêu.Tạ Kiều đội nón lá, khoác bao bố, ngồi ở trên xe bò của đại đội vào trong huyện.Số cô cũng hên, buổi sáng lúc rửa mặt, Lục Hướng Vinh kín đáo đưa cho cô hai củ khoai tây đã nấu chín cùng với một ly nước ấm rồi nói: "Công xã bên kia phải vào nội thành đón thanh niên tri thức, anh có quen Trịnh tiểu đội trưởng đánh xe bò, em đi theo xe bò vào thành, không cần đi bộ."Mặc dù không hiểu được xe bò của công xã làm sao dễ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-nam-60-nuoi-muoi-dua-con/18062/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.