Share
Editor: Jenny Thảo
Thầy giáo đang ở trong phòng học, chuyên tâm sửa bài thi, cả lớp đang trong giờ tự học. Có người lén nói chuyện với âm lượng nhỏ, cũng có người giấu quyển truyện tranh đằng sau sách giáo khoa trộm xem.
Có người thì ngồi làm đề luyện tập, có người thì ngồi học thuộc từ đơn môn Tiếng Anh.
Còn có người trắng trợn ngủ trong lớp. Còn người ngồi bên cạnh cô thì đang trắng trợn nhìn chằm chằm vào cô.
Lục Tiểu Xuyên dựa lưng vào ghế ngồi, khoanh tay trước ngực, nhìn thiếu nữ đang nằm trên bàn ngủ một cách không an phận. Cô nắm đồng phục trên người, đầu nghiêng qua nghiêng lại, như đang tìm một tư thế thoải mái để ngủ.
Cuối cùng, cô không nghiêng qua nghiêng lại nữa, bộ đồng phục bị cô nắm trở nên nhăn nhúm tạo thành một quả bóng nhỏ, cô tựa mặt vào đó ngủ, khóe miệng khẽ cong lên.
Lục Tiểu Xuyên nhìn thấy vết hồng trên mặt cô, trong lòng cảm thấy buồn cười.
Đồ ngốc này.
Nhân duyên tơ hồng, hai người giữ lấy nhau.....
Anh và cô?
Vốn dĩ anh không tin vào điều này, nhưng bây giờ không tin thì không được. Vì chuyện xuyên về, khoa học vẫn chưa có lời giải thích nào.
Nhưng đối với Trương Mộng Dao, rốt cuộc anh có cảm giác gì?
Cũng không có cảm giác gì quá lớn. Lúc mới vừa quen biết cô, cảm thấy cô thật thiện lương, thật đáng yêu, sau đó, từ khi nào mà bọn họ mỗi lần gặp nhau đều cãi nhau.
Không nhớ được.
Sau mười năm tốt nghiệp, hỏi anh có khi nào nghĩ về cô hay không. Câu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-nam-cap-3/2113751/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.