Lục Tiểu Xuyên giờ phút này đang ngồi ở trên giường trong chung cư, cố uống chén canh gà làm anh hết sức muốn phun ra ngoài.
Hai ngày này bị buộc ăn đủ loại đồ bổ, anh ăn nhiều đến nỗi cả người đều muốn hỏng mất, còn có mẹ của anh chẳng những chọn quần áo phẩm vị thật kém, trù nghệ càng là có thể nói là thảm họa, nào có canh gà cho nhiều muối như vậy, hại anh thiếu chút vừa cho vào miệng đã muốn phun ra ngoài.
"Mẹ, canh gà này uống khá ngon." Nhìn mẹ anh ngàn dặm xa xôi tới nơi này, cực cực khổ khổ nấu cho anh chén canh gà, anh cũng không đành lòng đi vạch trần bà, chỉ có thể dối lòng mà nói dối bà, nhưng là, anh không bệnh mà bị bắt ăn đến phát bệnh!
"Uống ngon sao? Được uống đi, ngày mai mẹ sẽ nấu mang tới cho con uống tiếp." Mẹ Lục nghe được lời khen, lập tức mặt mày hớn hở.
"......"
Tai nạn xe cộ phải nằm viện, tim đã ngừng đập rồi lại kỳ tích đập trở lại bình thường, nhìn như rất nghiêm trọng, nhưng chỉ có anh biết, bất quá là linh hồn anh xuất ra một thời gian, sau đó lại trở về chỗ cũ mà thôi.
Nhưng mẹ và Tiểu Bạch cũng không thấy vui mừng, dường như coi anh trở thành gấu trúc, là bảo vật quốc gia chi bảo mà bảo vệ, bây giờ, anh tựa như bị nhốt ở trong ngục, có chạy đằng trời.
Ngày đó ở bệnh viện tỉnh lại, anh mơ mơ màng màng nghe thấy bác sĩ nói về nhà tĩnh dưỡng mấy ngày sẽ khôi phục, sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-nam-cap-3/2113795/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.