Cả người chị dâu cả nhà cô toát ra hơi thở của người đọc sách, vừa nhìn liền đã biết không phải do gia đình bình thường có thể dạy ra được
Cẩu Đản ôm đống củi mà mình nhặt được dưới chân núi vào trong sân.
Xú Đản xiêu xiêu vẹo vẹo chạy theo sau thằng bé.
“Cô nhỏ……” Cẩu Đản cười nói.
Nghĩ đến buổi tối có thể được ăn thị, cả người nó đều vô cùng vui vẻ.
Xú Đản từ trước đến nay đều là cái đuôi nhỏ của anh trai nó, nghe anh trai gọi cô nhỏ, khuôn mặt vàng vọt nhỏ gầy cũng nở một nụ cười tươi, ngọt ngào nói: “…… Cô nhỏ……”
Mặc dù thân hình của hai đứa nhỏ vừa gầy vừa bé, nhưng đôi mắt chúng lại vô cùng trong suốt sáng ngời, giống như chứa đựng ngàn vạn vì sao trong dải ngân hà vậy.
Lâm Đường nghe tiếng gọi của hai đứa nhỏ khiến trái tim cô không khỏi mềm mại, vẫy tay bảo hai đứa đến chỗ mình.
Cẩu Đản còn chưa nói gì, Xú Đản đã chạy đến bên cạnh cô nhỏ của nó trước.
“Mấy đứa có đói không?” Lâm Đường hỏi.
Xú Đản không nói chuyện.
Chỉ là nhìn quả trứng chần trước mặt cô thèm chảy cả nước dãi.
“Đói ~” Xú Đản dùng giọng nói mềm mại dễ thương còn mang mùi sữa của mình nói.
Đôi mắt hạnh to tròn của Lâm Đường hơi cong lên, tách một miếng lòng trắng trứng đút cho thằng bé.
Xú Đản còn chưa kịp ăn, Cẩu Đản đã vội vàng chạy đến.
Cậu nhóc vội vàng buông cây củi trên tay xuống, chạy tới giữ chặt em trai mình.
“Em trai, không thể ăn!”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tro-ve-nien-dai-mang-theo-he-thong-danh-dau-lam-giau/228850/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.