Kim đồng ngọc nữ là một hình ảnh rất xinh đẹp đập vào mắt mọi người hai bên đường. Bầu không khí hòa hợp đến không có kẽ hở của hai vị đang đi dạo kia làm rất nhiều người hâm mộ dõi theo. Nữ đoan chính uy nghiêm, nam ôn hòa nội liễm thật là một cặp đôi đẹp. Đừng hỏi họ vì sao khẳng định đây không phải là anh em, đáp án rất đơn giản: trực giác.
”Thật không ngờ anh nhớ lại được kiếp trước.” Nghiêm Thần than thở. Chuyện khôi phục kí ức tiền kiếp thật sự không phải dễ đâu. Rốt cuộc phải khắc sâu kiếp trước đến thế nào thì mới có thể nhớ lại được?
”Tôi lại cảm thấy bất ngờ khi gặp được cô ở đây.” Hách Liên Tân Kỳ nhún vai nói.
”Chuyện của tôi nói ra cũng dài lắm. Hắc, trưởng quan, nhớ lại rồi thấy hình dáng hiện tại thế nào?” Nghiêm Thần một lần nữa chế giễu. Có cơ hội trêu chọc trưởng quan ở kiếp trước hiếm lắm, lần này phải tranh thủ mới được.
”Đế Lam đại nhân mài hết tinh thần quân dân của cô rồi sao?” Hách Liên Tân Kỳ gằn giọng mà nói. Biết vậy anh không thèm nhớ lại làm gì.
”Nếu hết thì tôi chẳng gọi anh là trưởng quan nữa đâu. Nhìn xem, dáng người kiểu này là biết bao nam nhân ở Thương Khung mơ ước đấy! Ha ha ha ha...” Nghiêm Thần che miệng cười đến run người. Nam thần của quân đội, soái ca uy phong mạnh mẽ Nguyễn Đức Duy giờ đây... há há há...
“...”
Hách Liên Tân Kỳ chỉ còn biết im lặng nhận mệnh. Anh mà nói thêm lời nào thì khẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-buoc-linh-hon/355305/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.