Thẩm Liên liếc nhìn Trịnh Ca một cái lập tức dời mắt đi, xoay người đi tìm đạo diễn Đới.
Đới Đồng đã bị mời rượu hai vòng, lúc này như đi trên mây, giọng cũng vô thức to lên, kéo lấy Thẩm Liên vỗ vai y giới thiệu với những người xung quanh: "Đây là điều ngạc nhiên nhất sau khi tôi khởi động máy, chờ 'Lệ Khoan' xuất hiện thì mọi người sẽ biết."
Thẩm Liên khiêm tốn cười nhẹ, mời rượu các biên kịch nhà sản xuất, còn có nhà đầu tư.
Dưới ngọn đèn, thanh niên cúi đầu, môi khẽ chạm vành ly, rũ mắt, tựa như một bức tượng điêu khắc lưu ly xinh đẹp.
"Đạo diễn Đới." Tiếng Trịnh Ca vang lên từ sau lưng.
Là diễn viên chính, hắn ta đương nhiên sẽ được mọi người vây quanh, càng đừng nói sau lưng còn có Chu Đường Tư giúp thông đường tìm tài nguyên.
Nhưng cảnh tượng giờ phút này hơi kỳ lạ.
Đổi thành trước đây, Thẩm Liên nhút nhát tự ti đứng bên cạnh Trịnh Ca như đứng giữa ánh hào quang vạn trượng cũng không dám ngẩng đầu lên, chỉ có thể cô đơn rời đi trong tiếng chúc mừng không thuộc về mình.
Nhưng hiện giờ cho dù là ai nhìn đều cảm thấy Thẩm Liên quá chói mắt...
Trịnh Ca nhận thấy ánh mắt sâu xa của mọi người, khẽ mím môi.
"Đạo diễn Đới, mọi người trò chuyện nhé, tôi đi nhìn xem Hoàng quý phi." Thẩm Liên không chào hỏi Trịnh Ca, tìm cái cớ rời đi.
Nói đùa, không chừng giây tiếp theo Chu Đường Tư sẽ xuất hiện, để cho 'vua tưởng tượng' đó nhìn thấy y đứng bên cạnh cục cưng của gã,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-dat-dien-vien-vo-danh-nha-ai-vua-len-san-khau-da-hon-vai-ac-cho-dien/2730948/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.