Mấy ngày nay Thẩm Liên bận tới chân không chạm đất, buổi tối về đến nhà hôn hôn Sở Dịch Lan xem như qua sân khấu, đầu vừa đặt lên giường đã chìm vào giấc ngủ.
Sở Dịch Lan nhịn bốn ngày, cuối cùng tới ngày thứ năm đi làm bắt được Tôn Bỉnh Hách.
"Lúc tôi bắt cậu làm việc hay là đi công tác, có nói làm không ngủ không nghỉ suốt một tuần không?"
Tôn Bỉnh Hách: "Đây không phải chuyện đương nhiên sao?"
Sở Dịch Lan: "... Trợ lý Tôn, trong đời người không chỉ có mỗi làm việc."
Tôn Bỉnh Hách sống lưng thẳng tắp: "Như vậy ý nghĩa sống của con người là gì?"
Nói rồi lấy một chồng tài liệu trong ngực ra, tất cả đều là hợp đồng hắn bàn bạc thành công gần đây. Nhưng mục đích của Tôn Bỉnh Hách không phải để khoe ra cầu xin khen ngợi, mà là kiên quyết cho thấy đấy mới là một mặt mà người bình thường nên có.
Sở Dịch Lan: "..."
Sở Dịch Lan không nói được lời nào, đẩy cửa phòng làm việc ra đi vào.
Tôn Bỉnh Hách nhìn về phía Dương Bân đang cười trên nỗi đau của người khác, không thể tưởng tượng nổi: "Làm sao vậy? Sếp nói chuyện với tôi mang theo mùi thuốc súng?"
"Còn có chuyện cậu không hiểu sao?"
"Nói!"
Dương Bân nhỏ giọng: "Những công việc cậu thu xếp cho cậu Thẩm rất tốt nhưng quá nhiều, quay chụp thôi cũng mất cả ngày trời, mà Sở tổng đang trong tình yêu cuồng nhiệt với cậu Thẩm, cậu làm vậy không phải là phá hoại chuyện tốt của người ta sao?"
Tôn Bỉnh Hách nghẹn lời.
Bên này, Thẩm Liên không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-dat-dien-vien-vo-danh-nha-ai-vua-len-san-khau-da-hon-vai-ac-cho-dien/2730969/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.