🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không cần nghi ngờ, sau giải thưởng Kim Hoa, Thẩm Liên vốn đang có ưu thế lập tức nhảy vọt trở thành ngôi sao nam.

Chuyện rất đáng mừng.

Nhưng cậu Thẩm lại mất hứng.

"Anh nói xem, sao họ lại không tin chứ?" Thẩm Liên không thể tưởng tượng nổi, tràn ngập không cam lòng, sau đó phẫn nộ đập bàn.

"Ừ ừ, biết rồi, không sao." Sở Dịch Lan nắm bàn tay Thẩm Liên vừa dùng đập bàn vào lòng bàn tay mình, tay kia thì vẫn thản nhiên lưu xuống tệp tài liệu Tôn Bỉnh Hách vừa gửi tới. Không ngoài dự đoán, bên trong đều là ảnh chụp được cắt nối ra của "vua Lâm Hiếu", trong đó có một tấm Sở Dịch Lan vội vàng nhìn lướt qua, ánh mắt sát phạt quyết đoán đó vô cùng mê hoặc người.

Đầu óc Sở gia trở nên rối loạn, anh tự nói với bản thân không được nghĩ tới những chuyện đó giữa ban ngày ban mặt. Tiếp theo mới tập trung lại, dỗ dành Thẩm Liên: "Bây giờ em đang trong giai đoạn phát triển sự nghiệp, không vội công bố chuyện yêu đương."

Thẩm Liên suýt chút đã cho rằng người đàn ông nhà mình bị Hồ Khải Lam nhập vào thân xác rồi chứ.

Thẩm Liên không còn buồn bực nữa, trong lòng lại thấy vui vẻ. Không tệ, ít nhất người nào đó đã không thiếu cảm giác an toàn.

"Vừa rồi là tin nhắn của ai?" Thẩm Liên thuận miệng hỏi.

Sở Dịch Lan vô cùng tự nhiên: "Một phó giám đốc, chuyện công việc ấy mà."

"À, à."

Thẩm Liên không biết, hiện giờ ở Hanh Thái, mọi người đều biết trợ lý Tôn chính là fan trung thành nhất của y.

Tôn Bỉnh Hách gánh "cái nồi" hẳn là của Sở Dịch Lan nhưng hắn vẫn kiểm soát được. Ai dám dùng ánh mắt sâu xa nhìn hắn, thì người đó tốt nhất đừng mắc sai lầm gì trong công việc, trừng trị một hai lần là ngoan ngoãn thôi.

Mấy lần gần đây dù là hoạt động offline hay bay đi nơi nào đó để quay chụp, số lượng fan đợi đón Thẩm Liên đều vô cùng đáng kinh ngạc. Dùng lời Khuông Thành Hải nói: "Dù khuôn mặt này có khiêm tốn muốn phát triển theo hướng diễn xuất tới cỡ nào, chỉ cần tỏa sáng một chút là lưu lượng sẽ không thấp được."

Hôm nay Thẩm Liên phải đi quay một quảng cáo, còn là của Quốc Tế Đỉnh Thiên.

Mọi người đều bận rộn, lại chỉ là công ty con của Đỉnh Thiên, y không nghĩ tới sẽ gặp được Phùng Duyệt Sơn. Nhưng kết quả vừa mới quay xong, Thẩm Liên quay đầu đã phát hiện cậu Phùng đang tựa nghiêng bên cửa, ngáp ngắn ngáp dài.

Đối diện với tầm mắt của Thẩm Liên, Phùng Duyệt Sơn lười biếng vẫy tay.

Thẩm Liên bước nhanh tới: "Sao cậu lại ở đây?"

"Cậu tới rồi thì tôi phải đến chứ." Phùng Duyệt Sơn nói.

"Mỗi ngày ngài đây đều phải xử lý bao nhiêu công việc, còn có rảnh quan tâm đến mấy thứ này?"

"Vốn là mặc kệ nhưng chồng cậu theo dõi sát lắm, đã gọi cho tôi từ sớm rồi. Mà chúng ta còn là anh em nữa, đương nhiên tôi phải tới." Phùng Duyệt Sơn nói rồi nghiêng đầu chỉ ra phía ngoài: "Tới giờ rồi, đi, mời cậu ăn cơm."

Thẩm Liên bảo Giang Dữu, Lý Dật còn có hai trợ lý khác tự sắp xếp, muốn ăn gì thì ăn, xong xuôi gửi hóa đơn cho y.

Nơi Phùng Duyệt Sơn chọn nhất định phải là cao cấp nhưng Thẩm Liên cảm thấy hai người muốn một phòng riêng là quá phí phạm.

"Cậu..."

"Kệ đi." Chưa đợi Thẩm Liên nói xong, Phùng Duỵệt Sơn đã vươn tay ngắt ngang: "Tôi thích."

Cậu Phùng nói rồi tựa như cả đêm thức trắng chưa ngủ, hai tay chống cằm rũ đầu híp mắt, cảm thấy như giây tiếp theo là có thể ngủ ngay rồi.

Nhưng Thẩm Liên nhìn ra được, vẻ mệt mỏi của cậu ta không phải vì không ngủ đủ.

Thẩm Liên suy nghĩ một hồi, hai ngón tay khẽ gõ lên trên bàn: "Là có gì muốn hỏi tôi à?"

Phùng Duyệt Sơn giương mắt.

Thẩm Liên: "Cậu hỏi đi."

Phùng Duyệt Sơn: "..."

Cậu ta thật sự sợ Thẩm Liên xem không hiểu. Nhưng Thẩm Liên lại hiểu nhanh tới vậy làm cậu ta cảm thấy mất tự nhiên.

"Ừm ờ..."

"Chính là..."

Phùng Duyệt Sơn ấp a ấp úng một hồi. Thẩm Liên cũng không sốt ruột, đợi nhân viên phục vụ bưng đồ ăn lên, thong thả ung dung gắp ăn.

Phùng Duyệt Sơn ngồi bên kia, sắc mặt vô cùng đặc sắc.

Phùng Duyệt Sơn: "Chính là tôi có một người bạn..."

CMN, Thẩm Liên hết chỗ nói rồi, mở đầu kiểu này thì khác gì với "Người bạn đó chính là tôi" chứ?

Nhưng Phùng Duyệt Sơn không để ý, tiếp tục: "Người bạn đó của tôi á, chính là... Hình như thích, thích một người. Cậu ta cho rằng á, chỉ cần mình mở miệng là người được thích kia chắc chắn sẽ đồng ý. Nhưng nói rõ rồi, cũng ám chỉ rồi, người ta năm lần bảy lượt đều từ chối. Phải làm sao đây?"

À, cậu Phùng cuối cùng cũng ra hoa rồi, Thẩm Liên thầm nghĩ.

Trên mặt Thẩm Liên không có chút cảm xúc nhưng đáy mắt lại hiện lên đùa giỡn: "Người bạn đó của cậu ưu tú không?"

"Ưu tú chứ!" Phùng Duyệt Sơn nói chắc như đinh đóng cột: "Đẹp trai! Có tiền! Săn sóc! Như vậy còn không ưu tú à?"

Đúng là không biết ngượng, Thẩm Liên nghĩ như vậy, lại cảm thấy Phùng Duyệt Sơn cũng không nói quá. Bàn về gương mặt, do cậu Phùng có càng nhiều tiêu sái sau khi du hý nhân gian, lại còn mang thêm chút trẻ trâu mới che khuất mất vẻ anh tuấn trên mặt. Đúng là rất có tiền, cũng đúng là rất săn sóc, vô cùng chu đáo với anh em.

"Người mà cậu thích... Người mà bạn cậu thích đó, như thế nào?"

Ánh mắt Phùng Duyệt Sơn có trong nháy mắt trở nên mềm mại, sau đó là một chút bất đắc dĩ như có như không. Nhưng sự bất đắc dĩ này rơi vào trong mắt Thẩm Liên lại chứa đựng yêu thích không thể xoá đi được.

"Rất tốt." Phùng Duyệt Sơn nói.

Nơi nào là rất tốt, rõ ràng là trao cả con tim cho người ta luôn rồi.

Thẩm Liên vươn đôi đũa ra, gắp một cái chân vịt, quyết định dốc túi chỉ dạy: "Biết tôi làm sao theo đuổi được Dịch Lan không?"

Phùng Duyệt Sơn lập tức ngồi thẳng dậy: "Cậu nói."

"Chết sống quấn chặt lấy." Thẩm Liên nói: "Nhưng cậu phải nắm chắc được giới hạn nằm ở đâu. Đầu tiên, hiểu biết tính tình của đối phương. Tiếp theo, nghe theo tính tình của người đó, người cứng cỏi thì phải dùng sự dịu dàng, người tự ti thì phải dùng kiêu ngạo. Thứ người đó muốn có lại không có được, cậu tới đưa, người đó không gánh vác nổi thì cậu tới gánh. Phải chậm rãi nhẹ nhàng, trơn trượt không tiếng động, hiểu không?"

Đáy mắt Phùng Duyệt Sơn hiện lên mờ mịt: "... Ừm, cậu nói chậm chút đi."

Thẩm Liên: "..."

Thẩm Liên lại phân tích sâu hơn, Phùng Duyệt Sơn dùng hết sức để hiểu, sau đó miễn cưỡng gật đầu: "Tôi hiểu rồi, thầy Thẩm."

Thẩm Liên cong môi: "Cậu hiểu thì có ích lợi gì hả cậu Phùng, phải là người bạn đó hiểu mới được."

Phùng Duyệt Sơn thiếu chút bị sặc nước miếng: "Ừ ừ ừ. Nào, ăn cơm ăn cơm."

Bữa cơm này, Thẩm Liên ăn rất hài lòng, còn có thể biết được một ít chuyện của Phùng Duyệt Sơn, tuy là không biết chính xác đối phương là ai.

Thứ lỗi cho Thẩm Liên không nghĩ tới Trần Mộc, chủ yếu là do sau khi tạm biệt nhau ở rừng mơ trở về tới bây giờ đã xảy ra quá nhiều chuyện. Tuy trong tiệc rượu khi trước, Phùng Duyệt Sơn có giục Thẩm Liên gọi Trần Mộc đến nhưng một câu "bạn bè" cũng hoàn toàn giải thích được. Không nói rõ được giữa hai người họ ai giấu kỹ hơn, dù sao từ ngày đó về sau lại không có manh mối gì. Cậu Phùng lại là với ai cũng bày ra vẻ "anh em thân thiết", thật sự đã khiến mọi người lơ là mất cảnh giác.

Cơm nước xong, Thẩm Liên về thẳng nhà, ngày mai là thứ bảy, Sở Dịch Lan không đi làm.

Thẩm Liên nghĩ tới nghĩ lui, ở trong nhà cũng rất nhàm chán, không bằng đi hẹn hò.

"Hẹn hò?" Sở Dịch Lan nhướng mày: "Thầy Thẩm à, thầy có biết bây giờ mình nổi tiếng tới mức nào không?"

Trên mạng có một đống người chia làm phe, một bên gọi Thẩm Liên là "chồng", một bên gọi y là "vợ", hai bên đã đánh nhau rồi, còn đánh rất là nghiêm túc, dường như họ đều rất chấp nhất trong vấn đề Thẩm Liên là ở trên hay ở dưới. Sở Dịch Lan thật sự phải không ngừng khuyên bảo bản thân mới không ăn giấm.

"Em quen chuyện này lắm, bảo đảm an toàn." Trên mặt Thẩm Liên hiện lên vẻ hiểu được: "Mời anh xem phim. Ngày mai 《Con Đường Tu Tiên Mờ Mịt》 (*) ra rạp, Thường Thanh diễn vai chính, em làm khách mời ba phút trong đó, tới ủng hộ phim đi."

(*Lần trước tui dịch tên phim này là gì quên mất rồi ;))) Thôi để khi nào hoàn tui beta rồi chỉnh lại sau cho đồng nhất nhé ;)))

"Tôi nhớ rồi!" Sở Dịch Lan nghe theo: "Ngày mai hẹn hò."

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.