Phùng Duyệt Sơn chơi tới một giờ sáng mới về nhà.
Cửa mở ra, ánh đèn ấm áp, ba Phùng còn chưa ngủ, nghe thấy tiếng động nhìn ra ngoài, sống mũi còn đeo mắt kính.
Đối với sự ham chơi của Phùng Duyệt Sơn, ban đầu ba Phùng còn quyết tâm đánh đập dạy dỗ nhưng tới bây giờ đã thành thản nhiên chấp nhận.
"Sao ba còn chưa ngủ?" Phùng Duyệt Sơn thay giày xong, đi tới bên bàn ăn rót nước.
"Đợi con đó." Ba Phùng đáp.
Phùng Duyệt Sơn cũng chẳng để tâm: "Chu Chu đâu rồi?"
Phùng Duyệt Chu là em ruột của cậu ta, mới hơn ba tuổi, đúng độ tuổi người ghét chó chê. Trong nhà chỉ có mỗi Phùng Duyệt Sơn là chiều nó nhất, hai anh em rất thân thiết, đây cũng là điều khiến ba Phùng rất yên lòng.
"Ngủ lâu rồi, làm sao nó chờ nổi con?" Ba Phùng nói rồi uống ngụm trà, giọng điệu như thường: "Hai đứa con của bác Triệu mới về nước."
Ba Phùng giương mắt, thấy Phùng Duyệt Sơn chỉ ngửa cổ uống nước, chẳng thèm để ý.
Ba Phùng khẽ ho một tiếng: "Rảnh thì đi gặp mặt xem."
Phùng Duyệt Sơn: "Hồi nhỏ còn chơi chung, mấy năm nay chẳng liên lạc, gặp làm gì?"
Ba Phùng không nhịn nổi nữa: "Cần ba nói thẳng nữa à? Con cũng lớn rồi."
Lúc này Phùng Duyệt Sơn mới hiểu.
"Con không đi đâu. Ba, sau này đừng sắp xếp mấy chuyện đó cho con nữa."
Ba Phùng trừng mắt: "Mày nói gì đó? Ba là ba của mày! Ba không lo thì ai lo? Ninh Tư Hàm sắp cưới rồi, vợ còn là đàn chị ngưỡng mộ đã lâu, nghe nói là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-dat-dien-vien-vo-danh-nha-ai-vua-len-san-khau-da-hon-vai-ac-cho-dien/2731121/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.