Vào ngày tổ chức hôn lễ, Sở Dịch Lan để Thẩm Liên ngủ một giấc thật ngon.
Đến mười giờ Thẩm Liên mới dậy, cùng Sở Dịch Lan thay đồ ngồi lên xe đến nơi vừa đúng mười một giờ rưỡi.
Phùng duyệt Sơn và Trần Mộc đứng ở lối vào, phóng mắt nhìn bãi cỏ rộng bên phải phía sau họ đã đầy kín xe.
Phùng duyệt Sơn sải bước tới gần, cửa kính xe mới vừa hạ xuống một nửa, cậu ta đã chen đầu vào: "Ủa, rốt cuộc là ai kết hôn đây? Sao em lại thành người đón khách thay anh vậy?"
Sở Dịch Lan thản nhiên nói: "Không phải anh em à?"
Phùng Duyệt Sơn: "... Phải."
Sở Dịch Lan nói tiếp: "Người lớn đến sớm, lát nữa anh đi mời rượu xin lỗi."
Phùng Duyệt Sơn thầm nghĩ, nhìn gương mặt rạng rỡ của anh chẳng thấy tí gì là có lỗi cả. Sau đó ngẫm lại, đâu phải người nào cũng đáng để Sở địch Lan đứng đây chào đón đâu, thế là vô cùng sảng khoái vẫy tay: "Được rồi, giao cho em, anh với Thẩm Liên vào trong trước đi, đợi xong việc anh đưa xe cho em mượn chạy thử là được."
"Chuyện nhỏ."
Thẩm Liên nhìn ra ngoài cửa sổ, xung quanh đã bày trí đâu vào đấy, cảnh sắc tự nhiên lại lộng lẫy. Sương mù trên đỉnh núi vẫn chưa tan hẳn, tựa như tấm lụa mỏng phủ lên nền xanh đậm mênh mông ẩn hiện. Trang trại rộng lớn, chính giữa dựng một sân khấu nhỏ màu trắng, tháp ly champgane cao ngất lấp lánh dưới ánh mặt trời. Khách mời lục tục xuống xe, ai nấy đều ăn mặc xinh đẹp chỉn chu.
Phùng Duyệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-dat-dien-vien-vo-danh-nha-ai-vua-len-san-khau-da-hon-vai-ac-cho-dien/2731141/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.