Hàn Phong khẽ nhếch môi, từng ngón tay một khẽ chạm vào cánh môi mỏng của cô: "Nếu anh không nhớ nhầm thì lúc ở trên bờ biển em có nói Sẽ giết anh, Không bao giờ yêu anh, bởi vì chỉ có hận không thể yêu.
Nhưng bây giờ thì vội lật mặt?".
Nghe thấy câu nói đó, nhớ lại cảnh tượng cô vội vàng không thể nhẫn nại thì mồ hôi rịn trên trán, lạnh toát.
Cô vừa nói ra cái gì vậy chứ?.
Cô ngay bây giờ chỉ muốn đâm đầu vào tường, bàn tay hắn bỗng ôm chặt eo cô không chịu buông tha.
Cái ấy của hắn nằm dọc giữa hai chân cô, giữ chặt lấy phần mềm yếu của cơ thể cô.
"Hối hận thì quá muộn rồi!".
Hắn khẽ giọng nói.
Cô quả thực không dám nhìn thẳng vào ánh mắt đang hào hứng tột độ của hắn, vội túm lấy chiếc chăn che mặt lại: "Anh...xem như tôi chưa nói gì!".
"Chưa nói gì?.
Em...thật ra là em suy nghĩ điều gì chứ?.
Anh làm những điều đó vì cái gì?.
Chẳng phải vì em sao?.
Tha thứ cho anh, quên đi quá khứ đó được không?.
Mộc Na, em căm thù anh đến vậy sao?.
Nói ra ba từ yêu đó rồi lại trở mặt không nhận?".
"Anh im đi!".
"Mộc Na, thật ra thứ em cần chỉ là Mộc gia và cái mạng này của anh thôi đúng không?.
Được, anh cho em ngay bây giờ!".
Hắn vội đứng dậy, cầm lấy chiếc điện thoại rồi gọi cho ai đó.
Giọng từ bên kia truyền tới:
-Alo, Hàn tổng?.
"Tìm đủ mọi cách khiến Mộc gia phá sản, bán Mộc Nư vào hộp đêm củ những kẻ mắc bệnh.
Còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-em-bang-cavat/1954921/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.