Sáng hôm sau...!Ánh nắng mặt trời chiếu qua lớp kính rồi chiếu vào căn phòng.
Hai cơ thể cứ quấn lấy nhau, bây giờ đã là tám giờ sáng.
Hàn Phong lim dim mở mắt rồi khẽ vuốt ve mái tóc của cô.
"Đừng nghịch, để em ngủ thêm một lát!".
Cô khẽ cau mày, lại càng ôm chặt hắn hơn.
Hắn hôn lên những vết bầm mà đêm qua hắn để lại trên cơ thể của cô.
Với lấy chiếc nhẫn trong túi vào rồi đeo vào ngón áp út của cô.
Mặc cho cô say giấc, hắn chính lại không thể yên lặng được mà cứ hôn lên tóc, tai, mắt, mũi, miệng, cổ.
"Ư...anh đừng quậy nữa được không?".
Cô cau mày, nhưng mắt lại chẳng thể mở nổi.
"Em ngủ là việc của em, anh làm việc của anh!".
"Ư...nhưng thế này sao em ngủ được.
Em đói rồi, anh nấu gì đó cho em ăn đi!".
"Nấu?.
Anh thì biết nấu cái gì chứ.
Để anh kêu dì Hạ nấu cho em!".
"Ờ, cũng được.
Mà...cũng phải ngoài việc anh biết quản lý công ty thì anh còn biết cái gì nữa chứ!".
"Này, em nói vậy là sai rồi.
Anh còn biết...".
Hắn đặt tay lên môi vô trượt xuống: "Thịt em nữa đấy!".
"Anh...cút đi.
Để em ngủ".
Cô đẩy hắn ra rồi chùm chăn lên.
Khuôn mặt cô nóng ran lên, cô lim dim mở mắt.
Khóe môi hơi cong lên, bàn tay nắm chặt lấy chăn.
Nghĩ lại khoảng khắc đêm qua, thiệt là khiến người ta không khỏi xấu hổ.
"Được rồi, vậy em ngủ đi.
Anh xuống dưới.
Khi nào dậy nhớ xuống đấy".
"Ừ, ừ!".
Cô cười nheo hết mắt lại.
Cái gì cứ cộm cộm tay mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-em-bang-cavat/1954924/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.