Tiếng chó sủa ở tầng dưới khiến Giang Ngưỡng Tình không tài nào chợp mắt được, cô túm lấy áo khoác, đi giày rồi lẳng lặng đi ra khỏi nhà.
Trước khi đi, cô kiểm tra thời gian, mới mười hai giờ sáng. Lúc này trên phố hầu như không có ai, bảng hiệu cửa hàng gần đó vẫn còn sáng, Giang Ngưỡng Tình quấn chặt áo khoác, bước đi vô định.
Hơi lạnh phả vào mũi khiến cô ngẩng đầu lên, tuyết rơi trên không trung, bông tuyết nhỏ đến mức khó phân biệt là mưa hay tuyết.
Điện thoại trong túi đột nhiên vang lên, là bài hát của Châu Kiệt Luân. Giang Ngưỡng Tình sững sờ một lúc mới trả lời cuộc gọi.
Người gọi điện thoại bắt đầu hét lên, “Tôi nói này Giang Ngưỡng Tình, cậu lại là đồ chó, chuyện lớn như vậy mà không nói cho mình biết, chúng ta còn là bạn nữa không hả.”
Giọng cô hơi trầm xuống, nhu hoà nói: “Có chuyện gì vậy?”
“ Hồi cấp 3 cậu thích người đó..” Nói đến đây bỗng khựng lại “ Ai ta, wtf, sao lại quên mất “
Giang Ngưỡng Tình thở dài," Tống Thiển. "
" A, đúng rồi! Là cậu ta, tại sao không nói cho mình sớm hơn, có thể cho cậu một vài ý kiến. "
Phải không? Có ý kiến của cậu thì sẽ bên nhau sao?
Điều đó không có khả năng
Cô một tay thò vào trong túi, lấy ra một viên kẹo, cắn răng nghiến lợi, không quên nói: "Không thể, không phải cậu không biết, anh ta quen người khác rồi. Cậu muốn tớ làm tiểu tam sao? "
Từ Cửu Thanh không quan tâm:" Mà cuối cùng hai người bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-nang/593098/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.