Từ Kiêu lên lầu lần nữa, quay lại căn hộ tạm thời vẫn còn trống trải, nhưng không thấy ai ở đó cả. Anh lấy điện thoại ra gọi, chuông vừa reo hai tiếng, cửa đã mở từ bên ngoài.
Ngô Trí Hoa chẳng hề bất ngờ trước sự xuất hiện của anh: “Trần Hạ và Tôn Như Phi đi trước rồi, tôi vừa tiễn họ xuống.”
“Ồ.” Từ Kiêu thu điện thoại lại. “Tần Tử Minh cũng đi rồi.”
“Anh ấy còn để chìa khóa xe lại cho tôi đây.”
“Không phải ngày làm việc, cậu cứ lái đi.” Từ Kiêu nắm hờ bàn tay, cố kìm nén cơn tức giận vừa bùng lên trong lòng. “Cậu vội về không? Tôi có chuyện muốn nói với cậu.”
“Đúng lúc, tôi cũng có chuyện muốn nói.”
“Vậy thì ngồi thêm chút nữa?”
“Được.”
Ngô Trí Hoa dẫn anh ra ban công nhỏ, từ đây có thể thấy rõ những dãy nhà san sát nhau, hai bên là ánh đèn rực rỡ, xa xa còn có một đoạn sông nhân tạo nhỏ được thắp sáng. Con đường ven sông nhộn nhịp xe cộ qua lại, nhưng âm thanh vọng đến đây lại không nhiều.
Một nửa cửa sổ bên cạnh đã mở, gió đêm nhè nhẹ thổi vào.
Từ Kiêu khá hài lòng với nơi này: “Khi nào cậu chính thức dọn vào?”
“Giữa tháng.” Ngô Trí Hoa cười cười. “Mẹ tôi mời một ông cụ trong làng xem ngày, nói rằng phải đúng 1 giờ 08 phút rạng sáng mới được vào nhà mới.” Anh ấy vốn không tin mấy chuyện này, nhưng lại không muốn phụ tấm lòng của mẹ.
Từ Kiêu hiểu: “Nghe mẹ cậu cũng đúng. Nhà mới, hơn nữa còn là căn đầu tiên, phải cẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-sinh-da-tinh-nhat-linh-cuu-luc/2716352/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.