Tôn Như Phi vốn định chỉ cần không chạm mặt thì sẽ coi như không thấy gì. Nhưng khi chị điều chỉnh tâm trạng, ăn xong bữa tối, định ghé qua nhà vệ sinh trước khi rời đi, lại tình cờ chạm trán Khương Tử Hân.
Cô ấy mặc một chiếc áo bó tay lửng màu đen và quần jean cạp cao, khoe trọn dáng người hoàn hảo. Vừa soi gương dặm lại lớp trang điểm, vừa thấy có người bước vào, sắc mặt cô ấy liền trầm xuống: “Chị Như Phi.”
Tôn Như Phi nhướng mày: “Lâu quá không gặp.”
“Dạ, cũng khá lâu rồi.”
“Vậy nên vừa thấy chị là em trốn sao?”
“Không có.”
Cô ấy chối, mặc dù lúc nãy theo phản xạ đã kéo Giang Thịnh ra ngoài, nhưng cuối cùng vẫn bị anh ta mạnh tay kéo lại.
Tôn Như Phi lau khô tay, định đi, nhưng cô ấy lên tiếng gọi: “Chị Như Phi, em có thể nói chuyện với chị một chút không?”
“Chị?”
“Phải.”
“Nhưng bạn chị đang đợi.”
“Chỉ vài phút thôi.”
Cô ấy cất gương trang điểm vào túi xách: “Em hứa sẽ không làm chị mất nhiều thời gian.”
Tôn Như Phi không tiếp xúc nhiều với Khương Tử Hân. Ngay cả khi Từ Kiêu và cô ấy mặn nồng nhất, chị cũng chẳng quan tâm đến. Chị lớn hơn Khương Tử Hân gần mười tuổi, tính cách khác biệt, công việc khác biệt, điểm chung duy nhất có lẽ là xuất thân giàu có.
Những đứa con của gia đình giàu có đều phải đối mặt với vấn đề kế thừa tài sản. Con trai thì hiển nhiên sẽ tiếp quản, còn con gái lại ở vào vị trí khá lửng lơ. Khương Tử Hân từng nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-sinh-da-tinh-nhat-linh-cuu-luc/2716358/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.