Hôm nay, bà Ôn Lệ Chân đến chỗ bạn đặt may quần áo mới. Trên đường về, bà đi ngang qua Nhã Phong, thế là không kìm được tò mò mà ghé lên thử.
Bà vốn không đến đây nhiều, một là vì xa, hai là vì thấy các tầng cao quá bí bách, ở lâu không chịu nổi. Bây giờ không phải cuối tuần, cũng không phải buổi trưa, bà hoàn toàn bị hiếu kỳ thúc đẩy, đi lên thử xem sao. Nhưng chưa gõ được mấy cái, dì Thôi đã ngăn lại: “Bà chủ, nhầm rồi, không phải căn này.”
“Ồ.”
Bà cười gượng, căn hộ đầu tiên bước ra từ thang máy là 2002, nhưng Từ Kiêu lại mua 2001. “Căn này là của Như Phi.”
Bà đi sang bên cạnh, thấy xung quanh không có ai, liền bấm chuông. Bà lo không ai trả lời, lại sợ làm phiền hàng xóm. Lỡ như kế sách của Như Phi không hiệu quả, bà sẽ về tìm cháu gái tính sổ.
Đang suy nghĩ, bên hàng xóm đã có động tĩnh. Trần Hạ vừa nghe thấy tiếng gõ cửa, nhìn qua mắt mèo lại không thấy ai, thò đầu ra thì trông thấy hai người phụ nữ trung niên đứng trước cửa nhà bên cạnh.
Cô quan sát sơ qua, không khỏi ngạc nhiên: “Bà Chủ tịch?”
Bà Ôn Lệ Chân phản ứng chậm một chút: “Ôi, chẳng phải Tiểu Trần sao?”
Trần Hạ đứng thẳng dậy: “Bà vẫn nhớ tôi sao?”
“Sao lại quên được?” Bao năm qua, những cô gái trẻ xuất hiện bên cạnh Từ Thịnh An đếm trên đầu ngón tay, còn được ông phân công xuống hỗ trợ Từ Kiêu thì chỉ có một. Bà lịch sự mỉm cười: “Nghe nói giờ cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-sinh-da-tinh-nhat-linh-cuu-luc/2716357/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.