Từ Kiêu vốn đã không ưa chiếc áo sơ mi của cô, buột miệng nói ra mà chẳng qua suy nghĩ, liền bị mắng ngay.
Cô mắng rất đúng, anh cũng không cãi lại, nhưng tay thì càng lúc càng không an phận.
Chẳng bao lâu sau, quần áo đã bị cởi ra.
Trần Hạ không cam lòng bị động, liền vòng tay kéo anh lại.
Được khích lệ, Từ Kiêu càng trở nên táo bạo.
Trần Hạ chợt bừng tỉnh, muốn ngăn cản như lần trước, nhưng lần này anh không để cô toại nguyện…
Ánh mắt Từ Kiêu tràn đầy tình ý, cúi xuống hôn cô. Cô theo phản xạ giữ lấy tay anh.
Nhận ra sự do dự của cô, anh đành dừng lại: “Sao vậy?”
Người yêu trước mắt nhìn anh: “Anh rất muốn sao?”
“Muốn.”
“Vậy…” Cô ấp úng, “Cái đó.”
“Cái nào?”
Cô thẹn quá hóa giận, quay đầu sang chỗ khác. Lúc này anh mới hiểu ra—à, cái đó.
“Anh đi mua.”
Anh đứng dậy, Trần Hạ cũng ngồi dậy, chỉnh lại quần áo. Nhưng lại nghe anh nói: “Thôi, đặt hàng qua điện thoại cho nhanh.”
“Không được!” Cô vội ngăn lại, ai ngờ đúng lúc đó điện thoại anh reo lên. Vừa thấy người gọi, cô như bị điện giật, lập tức rụt tay về.
Màn hình hiển thị—Chú hai.
Từ Kiêu lập tức cúp máy.
“…”
Anh quay sang nhìn cô, ánh mắt cô né tránh, cúi xuống tìm chiếc giày không biết đã đá văng đi đâu. Nhưng chưa kịp đứng vững, anh đã vươn tay ôm cô: “Em không muốn người khác giao đến, vậy để anh xuống dưới thế này sao?”
Mặt cô càng đỏ hơn: “Vậy thì chờ một lát đi.”
Từ Kiêu nóng ruột, hối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/troi-sinh-da-tinh-nhat-linh-cuu-luc/2716366/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.