Đi ăn cơm cùng ông chủ của mình, Cố Hạ sợ không thể tiêu hóa nổi, tìm đại một cái cớ từ chối: “Triển thiếu, đêm nay có mấy người bạn tới nhà tôi, tôi phải về nhà nấu cơm mời bọn họ.”
Triển Thiểu Huy một câu đã vạch trần lời nói dối của cô, “Phải về nhà nấu cơm mà còn thang lang trên đường? Còn có đôi mắt trông cực kì mong đợi Quý Phi Dương mời cô đi ăn cơm?”
“Nào có chứ?” Cố Hạ cao giọng phản bác, cô mang theo đôi mắt trông mong lúc nào.
Triển Thiểu Huy khinh thường không muốn tranh luận với cô, chầm chậm nói: “Cô hẳn là biết siêu thị Thiên Thiên Hồng.”
“Ừ, chỗ đó cách nhà tôi không xa.” Cố Hạ đáp, siêu thị Thiên Thiên Hồng là hệ thống siêu thị lớn, cũng có đại lí trong cả nước, không biết Triển Thiểu Huy hỏi cái này làm gì.
Triển Thiểu Huy không nhanh không chậm nói: “Siêu thị Thiên Thiên Hồng chính là sản nghiệp nhà Quý Phi Dương, siêu thị chỉ là một mảng kinh doanh, còn chủ yếu là lĩnh vực thương mại, ở trong nhà Quý Phi Dương đứng thứ hai, trước mắt thì chuyện làm ăn của gia đình cho ba và anh cả cậu ta quản lí. Đã sớm nghe nói cậu hai nhà họ Quý có tính cách độc lập, không cần sự giúp đỡ của gia đình mình, ngược lại ở bên ngoài tìm một công việc cực kì bình thường.”
Cố Hạ đã sớm đoán ra gia cảnh của Quý Phi Dương rất tốt, siêu thị Thiên Thiên Hồng ở thành phố C không biết có bao nhiêu chi nhánh, hoàn toàn có thể dùng câu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trom-trai-tim-doat-ai-tinh/1945933/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.