Trong khoảnh khắc chiếc xe sắp đụng vào xe Vương Nguyên, nó lập tức bị phân giải thành cát bụi rơi xuống. Cũng may đoạn đường này hiện giờ không ai qua lại nên chưa bị hù doạ, chỉ có Hồ Tam Nương và cháu gái khiếp sợ nhìn cảnh tượng khó lòng tin nổi này diễn ra trước mặt, tam quan thay đổi.
Vương Nguyên cau mày, cậu không rõ tại sao chiếc lại tan biến nhanh chóng đến vậy, trong một tích tắc nào đó cậu đã nghĩ rằng chiếc xe đó không nên tồn tại, và rồi nó phân rã.
Kẻ ở trong góc tối dường như chỉ chờ có vậy, lập tức lao ra: "Gϊếŧ người, gϊếŧ người!"
Vương Nguyên không có kiên nhẫn nhìn đối phương, vỗ tay một cái cách không khí đập đối phương lộ nguyên hình. Kia là một tiểu hồ ly chưa đầy ba tuổi, lông mao chưa dài, thảo nào không biết chính mình bại lộ, kế hoạch đã thất bại mà còn lao ra chỉ điểm. Tiểu hồ ly bị đánh ngã lăn quay, mờ mịt nhìn Vương Nguyên, mơ hồ không hiểu sao đối phương đột nhiên lại trở nên khổng lồ rồi?
Đợi đến khi nó bị Vương Nguyên xách lên xe, đương trường giãy giụa: "Thả tiểu gia ta ra! Người là người xấu, ngươi gϊếŧ người!"
"Ta gϊếŧ người?" Vương Nguyên liếc nó, tiểu hồ ly run một cái, cố đấm ăn xôi gào thét: "Người trong xe bị ngươi gϊếŧ rồi!!"
"Trong xe vốn không có ai, chính ngươi điều khiển nó từ xa chạy đến chọc ghẹo ta." Cậu không chút khách khí bóp nhúm lông trên cổ nó: "Dẫn ta đi gặp chủ nhân của ngươi."
Tiểu hồ ly vốn là thề
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-doi-mat-cua-em-khai-nguyen/185690/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.