Khí trời mấy ngày nay vẫn luôn không tốt lắm.
Bắt đầu từ một năm trước, khi quân Đại An thất bại tan rã, mảnh đất này vẫn luôn có những quái tượng kỳ lạ xuất hiện, thỉnh thoảng dân chúng Đại An còn phải hứng chịu những trận mưa đá không có quy luật, lại có khi là hạn hán dai dẳng, nước lũ ngấp nghé. Có kẻ nói sở dĩ Đại An lâm vào tình cảnh như vậy là do trước đây phạm vào luật trời, gϊếŧ người quá nhiều, xem, hoàng đế chẳng phải còn chết không toàn thây đó sao? Quái tượng diễn ra cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng là những quái tượng này không ảnh hưởng đến sinh hoạt của người dân bao nhiêu cho nên mọi người cũng chỉ cho là thiên địa thay đổi. Chỉ có những kẻ bấm ngón tay tính toán chiêm tinh mới biết, kia chẳng qua chỉ là yên bình trước giông bão.
Mà ngày hôm nay, giông bão đã có dấu hiệu ập đến.
Đạo thuật đệ tử đưa Vương Nguyên lên giữa đài cao, dùng khổn tiên tác cùng bảy bảy bốn chín trớ chú vây chặt thân thể cậu, đồng thời khởi động pháp trận phong ấn linh hồn cậu, chỉ sợ lỡ có bất trắc để cậu thoát ra thì bọn họ cũng không sống nổi.
Từ đầu đến cuối Vương Nguyên đều không hề phản kháng, cậu bình tĩnh nhìn bọn họ bố trí, trong lòng thầm nghĩ nhóm đạo gia này thật ra rất có thực lực, chỉ là bọn họ áp dụng không đúng chỗ.
Bọn họ luôn cho rằng thiên tai chiến trận mấy năm gần đầy đều là do một tay Vương Tuấn Khải nhấc lên, toàn bộ tổn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-doi-mat-cua-em-khai-nguyen/185698/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.