Lại một lần nữa bước chân vào bí cảnh kia, hiếm khi Voldemort cảm thấy yên tĩnh như bây giờ.
Dưới ánh trăng, khu rừng được phủ lên tấm màn sáng nhạt nhòa, dưới chân hắn là mặt cỏ mềm mại mọc đầy thứ hoa trắng muốt tuyệt đẹp không biết tên.
Hắn đi sâu vào rừng, dọc đường không gặp bất kỳ yêu tinh nào, hắn liền đi thẳng tới nơi Geoffrey ở.
Đó là cái cây to lớn nhất, tán cây rộng đến nỗi che trời khuất trăng.
Hắn gõ ba lần lên thân cây, chỉ một lúc sau từ trên phần tán hạ xuống một chiếc lá to, Voldemort bước lên đứng trên nó.
Chiếc lá chậm rãi bay lên, đến chạc cây thì dừng, ở đó có một căn phòng được xây dựng tinh xảo đến từng đường nét, dường như hòa làm một với cái cây.
Căn phòng được ếm bùa không gian, bên trong Geoffrey đang bình thản ngồi trên ghế.
Trước mặt anh ta là ly trà còn đang bốc khói nghi ngút, Voldemort lễ phép cười nói, “Đã lâu không gặp, Geoffrey.” Sau đó hắn ngồi vào ghế đối diện, trước mặt hắn lập tức hiện ra một ly trà khác.
“Đối với yêu tinh mà nói, cũng không tính là lâu lắm.” Geoffrey trông vẫn hệt như nhiều năm trước không hề thay đổi, anh ta mỉm cười, “Thế, lần này ngươi đến chơi giữa đêm khuya là có chuyện gì?”
Voldemort bưng ly trà lên, nhưng không uống, chỉ ủ nó trong tay.
Hắn trầm ngâm một lát, hỏi, “Geoffrey, tộc các người có, ừm, phương thức để nam phù thủy mang thai không?”
Geoffrey nghe vậy cũng không kinh ngạc, “Có chứ, ngươi cũng biết, tuổi thọ của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-lai/545635/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.