Anh vội vàng chạy đến, trong lòng lo lắng rằng Lê Mạn sẽ bị tổn thương nếu Diệp Tri Thu mất kiểm soát.
Trước đây, anh đã dành nhiều năm trong quân đội và chiến trường, còn Diệp Tri Thu lại luôn ở nước ngoài. Môi trường trưởng thành khác nhau khiến tính cách hai người hoàn toàn khác biệt.
Nói trắng ra, anh cũng không hiểu Diệp Tri Thu nhiều đến thế.
Con người luôn có nhiều mặt. Diệp Tri Thu trước mặt gia đình và Diệp Tri Thu khi đối diện với Lê Mạn dường như là hai người hoàn toàn khác nhau.
“Không phải cô gái mà anh vẫn luôn nhớ thương sao? Sao lại không nói lời nào vậy?” Diệp Tri Thu bị sắc mặt lạnh lùng đáng sợ của người đàn ông làm cho chấn động, cười nhạt buông lời trêu chọc.
“Em đã điều tra Lê Mạn bao nhiêu rồi? Em cố tình tỏ ra ngoan ngoãn để mẹ cầu xin anh, mượn danh nghĩa du lịch, rốt cuộc em định làm gì?” Diệp Quân Dật đè nén cảm xúc, ánh mắt lóe lên tia tàn nhẫn.
“Không làm gì cả! Anh, anh sẽ không nghĩ rằng em sẽ lao vào đánh nhau với cô ta giữa đường, làm một màn tranh đấu sống còn kiểu chợ búa đấy chứ?”
“Hành vi của em không chỉ đại diện cho bản thân mà còn liên quan đến cả nhà họ Diệp.”
Diệp Tri Thu nhấc túi lên, nhún vai bất cần: “Một người làm, một người chịu, đừng mang huyết thống ra ép buộc em. Nhà họ Diệp có thể coi như em không tồn tại. Ngày nào đó em có thành một cái xác lạnh, anh nhớ giúp em thủy táng, quăng xuống Đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-long-ban-tay-phong-nguyet-do-tuong-quan/2292802/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.