Diệp Hoan giải thích: “Không phải, bọn họ mới chuyển tới, nhà bên đã cho họ thuê căn nhà rồi.”
“Trước đây nhà họ sống ở thành phố nhỉ, nhìn dáng vẻ giống trẻ con thành phố.”
Diệp Hoan: “Vâng, người ta tới từ tỉnh thành.”
Vương Tú Chi buồn bực hỏi: “Tỉnh thành tốt biết bao, sao lại chạy xuống quê?”
“Ba mẹ điều chuyển công việc, họ theo tới.”
“Ồ, hóa ra là vậy.” Vương Tú Chi nhấc chân qua bậc cửa đi vào: “Hoan Hoan, nhà cháu có người à? Có thể là ba mẹ cháu tan làm rồi, không phải còn chưa tới giờ tan làm sao, sao trong nhà lại mở cửa?”
Điều bà ấy không ngờ là vừa vào cổng nhà thằng hai, nhìn thấy một người tuyệt đối không dễ xem thường, cũng là người bà ấy không ngờ tới.
Đây không phải là tiên sinh đến thôn bói toán sao, sao lại chạy tới nhà thằng hai rồi, lẽ nào là tới lấy tiền bói toán?
Bộ đồ đạo sĩ kết hợp với kiểu tóc và râu của Kỷ đạo trưởng tuyệt đối không tìm ra trùng lặp ở trấn Phượng Hoàng, cho nên Vương Tú Chi có ấn tượng rất sâu với ông ấy, nhìn một cái đã nhận ra ông ấy.
Vốn dĩ Kỷ đạo trưởng đang ngồi dưới gốc cây quạt quạt cói hóng mát, chẳng trách Vương Tú Chi vừa vào cửa đã nhìn thấy ông ấy trước.
Vương Tú Chi kéo Diệp Hoan, cúi đầu nhỏ tiếng hỏi: “Hoan Hoan, sao tiên sinh bói toán lại ở nhà cháu, có phải là tới lấy tiền bói toán không?” Sau đó bà ấy lại nói: “Có phải các cháu ra ngoài quên khóa cửa không, ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-80-nu-thay-tuong/1436520/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.