Lý Vệ Hoa vội vàng từ chối: “Các con làm việc, còn nghĩ mua trái câu cho ba mẹ, phiền phức biết bao. Ba mẹ muốn ăn gì, ở nhà mua một ít là được. Bây giờ cuộc sống khá giả, trái cây phương nam cũng có thể vận chuyển tới, trong nhà cũng có mua, mẹ và ba con không thiếu trái cây ăn. Công việc quan trọng hơn, các con đừng làm lỡ công việc.”
“Công việc của bọn con không bận như thế, sau khi hoàn thành nhiệm vụ vừa hay thuận đường mang đồ cho ba mẹ.”
Diệp Trường Vinh: “Gần tiện thì tới, xa quá thì không cần chạy tới đâu. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng phải nghỉ ngơi một trận, đừng để bị mệt.”
Họ không hiểu công việc của Nhiễm Hàn và Diệp Hoan, hai người cũng không giải thích quá rõ ràng. Bởi vì có vài nhiệm vụ cần giữ bí mật, cho nên Diệp Trường Vinh bọn họ cho rằng hai đứa con chạy xuôi ngược tứ phương, chắc chắn sẽ mệt, mới khuyên hai người nghỉ ngơi nhiều một chút.
Lý Vệ Hoa làm mẹ, suy nghĩ chu đáo hơn: “Hai đứa phải bồi dưỡng cơ thể đàng hoàng, dành thời gian sinh đứa con, tới lúc đó mẹ và ba con có thể trông con giúp các con.”
Kết hôn xong lại giục sinh, đây gần như là bệnh của tất cả ba mẹ.
Diệp Hoan ngại ngùng nói: “Mẹ, bọn con còn trẻ, không vội sinh con.”
Từ sau khi kết hôn, Nhiễm Hàn và Diệp Hoan đều chưa từng rời xa đối phương, ngoài ra ngoài làm nhiệm vụ bận rộn, gần như ngày nào cũng ở bên nhau. Hai người cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/trong-sinh-80-nu-thay-tuong/1436887/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.